“Bệ hạ, lão thần khấu xin cáo lão. Mong bệ hạ niệm tình lão thần tuổi tác đã cao, phê chuẩn cho thỉnh cầu của lão thần.”
Thiên tử Đại Ngụy Triệu Nguyên Tư vừa bước chân vào Thùy Củng điện liền thấy trung thư lệnh Hà Tương Tự quỳ trước mặt mình, cầu xin cáo lão hồi hương.
“Đang làm trò gì vậy?”
Thiên tử Đại Ngụy không tránh khỏi có chút kinh ngạc, thầm nghĩ đang yên đang lành, tại sao phải xin cáo lão chứ? Không lẽ trẫm có chỗ nào đắc tội vị lão đại nhân này sao?
Ánh mắt lướt vào trong điện, Triệu Nguyên Tư liền nhìn thấy bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận đang cười híp mắt nghênh đón trong điện, lại nhìn thấy vẻ mặt kín đáo của hai người trung thư tả thừa Lận Ngọc Dương và trung thư hữu thừa Ngu Tử Khởi, trong lòng thiên tử Đại Ngụy bỗng chốc đã hiểu ra mọi chuyện.
“Tiểu tử giỏi lắm! Hôm qua thua một trận không phục, hôm nay cố tình đến quấy rối đại thần trung thư của trẫm đó sao?”
Triệu Nguyên Tư bình thản cúi người đỡ trung thư lệnh Hà Tương Tự dậy, nhẹ nhàng động viên vài câu, sau đó bảo Đổng Hiến đỡ vị lão đại nhân này về chỗ ngồi của ông.
“Hoằng Nhuận, hoàng nhi đến Thùy Củng điện làm gì?”
Vừa đi về phía long án thiên tử, Triệu Nguyên Tư vừa cố tình tỏ ra vẻ không để ý hỏi.
“Bẩm phụ hoàng, hoàng nhi hôm nay cố tình đến thỉnh giáo học hỏi ba vị đại thần trung thư.”
“Là cố tình đến náo loạn mới đúng chứ?”
Triệu Nguyên Tư hừ thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-cung-dinh/1316475/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.