Ta cũng không hiểu vì sao, một người sáu năm không gặp, chỉ gọi tên ta một tiếng, mà lại khiến cho sự trấn tĩnh mà ta cố gắng gượng giữ từ ngày bị bắt đi, hoàn toàn sụp đổ.
Ta xuất thân từ dòng họ Lư ở Phạm Dương, cha ta là một trong Tam Công.
Năm lên bảy, ta được Hoàng hậu chọn vào cung làm bạn học của công chúa Triệu Lan Nhược.
Ba năm đầu mới vào cung, ta và Triệu Lan Nhược như hình với bóng, tình cảm rất sâu đậm.
Nhưng không biết từ khi nào, nàng bắt đầu có sự thù địch với ta.
Có lẽ là vì Hoàng hậu khen chữ của ta có phong thái của bậc danh gia, hoặc cũng có thể là vì cùng một bài văn, ta có thể đọc qua là không quên, còn nàng phải chong đèn đọc đến tận đêm khuya.
Ta không muốn xa cách nàng ấy, nên ta học cách che giấu tài năng của mình.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Nhờ vậy, nàng mới lại gần gũi với ta.
Nhưng phong thái của chữ có thể che giấu, còn tình cảm yêu mến thì dù có ngậm miệng không nói, cũng sẽ ánh lên từ đôi mắt.
Triệu Lan Nhược nhanh chóng phát hiện ra, ta và nàng cùng thích một người.
Đó là bạn học của Thái tử điện hạ, Giang Tuyết Hạc.
Nàng lại một lần nữa đoạn tuyệt quan hệ với ta, dù ta có đề nghị chúng ta có thể cạnh tranh công bằng.
Triệu Lan Nhược từ chối, nàng liếc xéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ngam-xuan/3623517/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.