Lục Tiểu Phụng cười tươi như hoa lộ ra hàm răng đều đặn, cả khuôn mặt trắng như thư sinh kèm theo nụ cười rạng rỡ, mắt híp thành trăng lưỡi liềm khiến người ta dễ dàng cảm mến: 
”Triệu Ca. Lâu!” 
”Tiểu tử! Sao lại biết ta ở đây?” 
Lục Tiểu Phụng đang tính toán bước gần đến Tiểu Yến Tử liền bị Chỉ Nam, Chỉ Thiên vác khuôn mặt sát thủ muốn giết người chặn đứng, trên trán khắc rõ hàng chữ, ‘tiến thêm một bước, giết.’ 
”Hai vị bình tĩnh, là bằng hữu của ta!” Tiểu Yến Tử âm thầm khó chịu, hai vị ảnh vệ này tuy là thân thủ nhanh hơn nhạn, một thân công phu tuyệt đỉnh, nhưng cả ngày mặt lạnh như tiền, tuyệt không nói một câu, cả người cứng như tượng gỗ, là nữ nhân nhưng vẻ mặt ảm đạm bình thường, nhìn qua không mấy ấn tượng khiến cho không khí xung quanh Yến Tử lúc nào cũng có mùi ảm đạm.Với lại nàng cũng chỉ là rèn vài ba cây kiếm, xoay ngang xoay dọc trong tướng phủ, có Sa Thuỷ Sa Hoả đã hơi quá, bây giờ còn hai vị mặt liệt kia nữa, thật là phí phạm tiền nuôi dưỡng nhân viên công vụ. Ngân khố đâu phải không đáy, vì nàng mà phí phạm như vậy, đúng là quân chủ chuyên chế coi trời bằng vung mà. Lúc này cũng chỉ là gặp lại người quen cũ lại có đến bốn bức tường đứng chắn, nàng cũng không phải tổng thống, nếu là ở thời hiện đại không phải họ sẽ đè nàng xung quanh bằng kính chống đạn rồi chỉ cho nói chuyện quá điện thoại chứ, ừm, rất có khả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nao-phu-dai-tuong-quan/2217972/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.