Cảnh vật vun vút xa. Nắng chiếu vào vẻ mặt chính khí đầy nghiêm túc của Lục Tiểu Phụng.
Đoàn người khẩn trương thúc ngựa, lao qua từng cánh rừng bạc.
Tiểu Yến Tử ngồi trong lòng Lục Tiểu Phụng, vẻ mặt ngưng trọng suy tính. Nàng đưa mắt tìm kiếm bóng ngựa Lệ Y, thấy Lệ Y tuyệt nhiên không hề rời mắt khỏi nàng. Đuôi mắt thâm ý, tựa như muốn nói gì đó.
Tiểu Yến Tử nghe được tiếng vó ngựa từ xa đang dần lướt đến, đạp xuyên cánh rừng đập thẳng vào tai. Tim nàng theo nhịp đập liên hồi.
Lúc này nàng chỉ có hai sự lựa chọn.
Một là liều chết nhảy xuống khỏi ngựa, phòng trừ trường hợp đoàn người đang đuổi theo phía sau là Lưu Dĩ. Hai là chịu chết bị bắt lại lần hai nếu đó là người của đại hoàng tử.
Yến Tử ngẫm một hồi, nuốt ực một cái. Tay nắm lấy bàn tay mạnh mẽ đang kéo dây cương của Lục Tiểu Phụng, cúi đầu ngoạm một miếng thật mạnh vào cổ tay hắn.
Lục Tiểu Phụng đang mải thúc ngựa lên đồi, không kịp để ý Yến Tử bất thường, chỉ vì đau đớn mà thuận tay gạt Yến Tử qua khiến nàng như diều đứt dây bay vèo ra giữa không trung.
"Hả!!!"
Một tấc, bất quá Yến Tử mới rời Lục Tiểu Phụng một tấc hắn liền bật ra khỏi ngựa vươn tay ôm chầm lấy nàng vào lòng rồi rơi xuống.
Chỉ là cả hai không biết, nơi mà họ đáp xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nao-phu-dai-tuong-quan/2217922/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.