Trong lúc Chu Mạchđang đánh giá mọi thứ xung quanh khu nhà, thì từ trong nhà lớn đi ra một lão thái thái ước chừng khoảng năm mươi tuổi, lưng không còng, ánh mắtnhanh nhẹn, mái tóc đen bóng được búi gọn ở sau đầu, nhưng đột nhiên Chu Mạch như bị sét đánh khi nhìn thấy trên đầu triệu Tôn Thị cài một đóađỏ thẫm làm bằng vải bố hoa, nàng vội vàng hạ ánh mắt, lại ngước nhìnxem lần nữa, đóa hoa trên đầu lão thái thái lại là màu đỏ tươi, càng làm cho nàng ngạc nhiên là lông mày triệu Tôn Thị vừa nhỏ lại cong như láliễu, rõ ràng là do tô vẽ mà nên. Nàng lập tức liền nghĩ tới bà ngoạiLưu lần đầu tiên đi công viên, nghĩ thầm vị triệu Tôn Thị này rất có khí chất đấy. Chu Mạch không phúc hậu nở nụ cười, nhưng không đợi nàng cười ra tiếng, chợt nghe một tiếng gầm lên: "Chu Mạch, ngươi còn biết trởvề, mấy ngày nay mọi người trong nhà đều phải thức dậy từ canh năm, xếchiều mới về đến nhà, còn ngươi thì không biết xấu hổ giả đò bệnh mà vềnhà mẹ đẻ."
Không đợi Chu Mạch tiếp lời, Chu Trần thị đứng bêncạnh tựa như không liên quan lại lấy giọng so với triệu Tôn Thị còn caohơn quát: "Triệu gia bà còn không biết xấu hổ mà nói, con gái của tôithiếu chút nữa đã bị các người bức chết, nếu không phải Chu gia chúngtôi mời đại phu bốc thuốc kịp thời, lúa mạch đã sớm bị các người bứcchết rồi! Lúa mạch hiện tại là người của Triệu gia bà, xem bệnh uốngthuốc phải do Triệu gia bà trả tiền." Bà ngắn gọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nam-tu-tieu-nang-dau/82754/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.