Sỡ dĩ Tôn Thị tin chắc Chu Mạch có tiền riêng là vì mấy năm nay bà luôn không cho đứa con dâunày tiền là một trong những nguyên nhân. Thứ nhất là quần áo của mỗingười trong nhà đều là mua một lượt, thức ăn thì do nhà trồng, cho nênđứa con dâu này của bà sẽ không có dịp mà dùng tiền. 
Thấy bà bàcứ đinh ninh nghĩ nàng có tiền, Chu Mạch liền nghiêm sắc mặt, chỉ nóimột câu Triệu Trọng Sơn chưa từng cho mẹ con nàng một văn tiền nào, liền nghiêm mặt không nói chuyện nữa. Tôn Thị thấy vậy liền an ủi nàng mấycâu, thấy Chu Mạch vẫn thờ ơ, cũng mất hứng mà đứng lên, lần này bà đãhạ quyết tâm sẽ bắt ba nàng dâu phải ra chút máu mới vui lòng, hai nàngdâu kia thì bà phải dụ dỗ đe dọa mới khuất phục, chỉ duy độc nàng dâunày là dầu muối gì cũng không vào. Bà tức giận liền nói: "Ngày đó tùycác chị muốn đưa bao nhiêu tiền mừng thì viết vào mảnh giấy đỏ dán ởtrong sân, các chị đưa ít thì đến lúc đó mọi người trong thôn chê cườicác chị thì tôi cũng mặc kệ!" 
Chu Mạch cười lạnh một tiếng: "Conlà gái đã có chồng, không sợ người khác chê cười, người ta nếu có cườithì cũng cười lão Triệu gia, sao nhà lão đại cùng nhà lão tam có thể ranhiều tiền mừng mà nhà lão nhị lại ra ít như vậy cho dù cả ba nhà vẫnchưa ở riêng." 
Nàng nói lời này rõ ràng là muốn làm cho mọi người trong thôn nhìn thấy lão Triệu gia các người thiên vị như thế nào. Nóixong lạnh lùng ngoảnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nam-tu-tieu-nang-dau/2893020/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.