Đồng tử đẹp đẽ của đại mỹ nhân đột nhiên co rút.
Cả người thoáng chốc ngã vào cảm xúc tiêu cực trong bóng tối —— những cảnh giống như lúc này đây, đã từng vô số lần xuất hiện trong giấc mộng của y.
Y từng sợ ác mộng sẽ trở thành sự thật.
Chỉ là không đoán được sẽ nhanh như vậy ——
Y cảm thấy được bản thân muốn chết đi.
May mà, câu chuyện của người thừa kế ngay lập tức chuyển hướng: "Nhưng đến khi em trưởng thành, anh chính là học trưởng mà em mơ ước."
"Ơ?" Đại mỹ nhân ngây ngẩn cả người.
"Vào lúc ấy, anh là giấc mơ của tất cả nam sinh trong trường."
"Đều muốn thượng anh?" Đại mỹ nhân cười hỏi —— chuyện như vậy đối với y mà nói, đã quá xa xưa, y từ lâu không nhớ rõ. "Không, đều muốn trở thành anh."
Người thừa kế rất nghiêm túc mà sửa lời cho y, "Dung mạo anh dễ nhìn, thành tích hàng đầu, mỗi lần thi đua đều có giải thưởng, giáo vận hội muốn đưa anh đi càng thi càng nhận giải lớn, có rất nhiều đồng học muốn ghi chép giúp anh, tan học nếu chơi bóng, ai cũng muốn cùng đội với anh."
"Như vậy sao?"
"Anh không nhớ rõ?"
"... Chuyện như vậy, anh làm sao nhớ tới đây?"
Đại mỹ nhân cúi đầu, không thể làm gì hơn cười khổ một cái, "Trong một quãng thời gian rất dài, ngay cả tên của anh cũng không thể sử dụng, nhớ đến những chuyện thế này thì có ý nghĩa gì?"
Khuôn mặt người thừa kế vặn vẹo một chút.
Dường như cảm thấy cả người đều đau đớn vô cùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-my-nhan-va-nguoi-thua-ke/767864/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.