5 Giờ 10 Phút:
Bóng dáng thướt tha cùng với mái tóc dài đen nhánh ngồi trên hàng ghế hạng thương gia, theo từng tiếng nói của tiếp viên hàng không là chiếc máy bay bắt đầu cất cánh về lại nước R, cầm trên tay một cuốn sách Bùi Phong nhàng nhã đọc nó mặc cho những người xung quanh có đang nói gì, làm gì.
Nét đẹp được thừa hưởng từ bố và mẹ của Bùi Phong thật sự thu hút những người ngồi cùng khoang, những ánh mắt ngưỡng mộ đố kỵ của họ cũng không làm cậu thấy khó chịu, khẽ đặt quyển sách lên bàn Bùi Phong quay sang nhìn họ, cậu nở một nụ cười hòa nhã dịu dàng như chào hỏi.
Đình Tư ngồi khoang bên cạnh cũng thấy lạnh sống lưng, gã được Bùi Phong yêu cầu đưa cậu ra nước ngoài trong tình trạng vẫn còn yếu, lúc ấy cũng vì lo lắng nên cậu nói gì gã điều nghe theo nhưng khi thật sự đặt chân lên nước S thì gã mới biết ý định thật sự của cậu là gì. Bùi Phong muốn kết thân với những người có máu mặt trong giới giải trí bằng thân phận của Bùi Hoa.
Chính gã cũng là người thấy cậu thay đổi từng ngày, nếu lúc trước người gã yêu là một Bùi Phong dễ thương yếu đuối thì bây giờ trước mặt gã lại là một Bùi Phong lạnh lùng đến mặc kệ sự đời.
“Còn nhìn nữa là mặt tôi thủng mất”- Câu nói thản nhiên của cậu làm Đình Tư giật mình, gã lúng túng quay đi cầm tờ báo giả bộ đọc.
Cậu thừa biết gã nhìn mình nhưng bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-my-nhan-la-nam-cai-trang-/3431879/chuong-32.html