🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tôi là MC dẫn chương trình cho lần này, chúng ta hãy cùng chào đón nữ minh tinh sáng giá nhất hôm nay nào, một tràng pháo tay cho cô Bùi Hoa!"

Theo tiếng nói của MC là một tràng pháo tay nhộn nhịp bên dưới sân khấu, bàn tay cầm micro của Bùi Phong bỗng run lên, cậu là nam! đúng vậy không nhằm đâu, cậu là em trai song sinh với Bùi Hoa và lý do cậu có mặt ở đây cũng vì lời nhờ vả của chị gái mình.

Hai tháng trước chị cậu đi xe về khuya gặp tai nạn giao thông cũng may mắn là đưa vào bệnh viện kịp thời nhưng vì tổn thương phần não quá nghiêm trọng dẫn đến tình trạng hôn mê sâu, trước khi vụ tai nạn xảy ra thì chị ấy đã nhờ cậu giả thành chị ấy khi có chuyện, dường như chính Bùi Hoa cũng biết mình sẽ gặp phải tai nạn.

Bùi Hoa là một nữ diễn viên tài sắc vẹn toàn, Fan của cô còn đặt cho cô một biệt danh là 'Mỹ Nhân Không Tì Vết', thế nhưng chỉ có Bùi Phong là hiểu chị mình, cậu nhiều lần thấy chị ấy tự làm đau bản thân do áp lực từ mạng xã hội mang đến. Những bình luận đến từ Anti Fan, có lần cậu còn phát hiện chị ấy uống thuốc ngủ để tự tử.

Cậu đã hứa với lòng dù cả thế giới có quay lưng với chị ấy cậu vẫn sẽ đứng phía sau âm thầm cổ vũ cho chị ấy, nhưng bi kịch đã xảy ra, chị ấy sẽ không thể tỉnh lại nữa... Vừa nghĩ đến đây tay cậu bất giác siết chặt micro hơn, cậu sẽ tìm ra kẻ đứng sau vụ tai nạn của chị mình bằng chính danh tiếng của chị ấy!

"Tiểu Mỹ Nhân!"

"Tiểu Mỹ Nhân ra rồi! Em hâm mộ chị lắm chị ơi! Chị ơi. Nhìn qua đây này chị ơi"

"Chị ơi em ở đây nè chị!"

"..."

Bùi Phong vừa bước ra thì Fan hâm mộ đã la hét điên cuồng, cậu đứng trên sân khấu mà hai chân cứng ngắc cố nặn ra nụ cười hòa nhã nhất có thể, cậu là một người có tính cách hướng nội và một phần nào đó chống đối cái xã hội này.

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên |||||

Trong đám đông bên dưới có một ánh nhìn cứ lặng lẽ nhìn từng hành động cử chỉ của Bùi Phong trên sân khấu, hắn đưa tay lên che đi nụ cười thỏa mãn mà tự thì thầm: "Hừm! Tìm được em rồi chú thỏ nhỏ hư hỏng à. Em trốn giỏi thật đó nha!"

Nói rồi hắn lại âm thầm rời khỏi sân khấu, Bùi Phong vẫn tỏa ra tự nhiên mà trả lời từng câu hỏi của MC trương trình.

Sau khi trương trình kết thúc cậu lại vội vã rời đi, Bùi Phong leo lên chiếc xe đã đổ sẵn ở bên ngoài rời khỏi nơi ồn ào đó, cậu lên tiếng hỏi người đang cầm tay lái bằng chất giọng chán nản:

"Ma Mi, con không thích những chỗ đông người như thế này chút nào, ánh mắt của bọn người đó như muốn ăn tươi nuốt sống con vậy đó Ma Mi ơi... Con ghét phải giả vờ thành chị..."

Ma Mi trong miệng của cậu đang ám chỉ là mẹ, bà Tố Trâm nhẹ nhàng đáp lời con trai: "Ngoan... Mẹ thật sự không còn cách nào khác ngoài việc phải nhờ đến con rồi Phong à, chị con bây giờ..."

"Mẹ đừng nói nữa... Con hiểu rồi, nhưng lần sau mẹ chuẩn bị cho con một cái váy dài hơn cái này được không ạ? Ngắn quá gió lùa vào lạnh lắm mẹ ơi..."

Bà không trả lời Bùi Phong mà chỉ bật cười, cậu thấy mẹ cười mình thì phụng phịu ra mặt: "Mẹ còn cười con nữa? Con giờ là Đại Mỹ Nhân rồi đó mẹ phải chiều theo ý con đó, hừm!"

"Rồi rồi... Ngày mai hình như con có lịch đi chụp ảnh với thương hiệu thời trang nào thì phải, mai mẹ bận công việc rồi không thể đón con như hôm nay được đâu, có lẽ con phải chịu thiệt một hôm bị Fan quay quanh rồi đó Phong à.."

Bùi Phong khẽ thở dài rồi cười tươi đáp lời bà: "Mẹ yên tâm, mấy chuyện này nhỏ như con thỏ ấy mà, con trai mẹ không bị rơi tóc giả thì vẫn có thể tự tin mà tỏa sáng nha"

Thấy Bùi Phong vỗ ngực tự nhiên như thế cũng làm bà càng thấy bất an hơn nữa, nhưng vì không thể làm khác được nên bà cũng gật đầu đồng tình: "Con trai mẹ giỏi nhất!"

Cuộc trò chuyện giữa hai mẹ con cứ thế kết thúc, Bùi Phong mệt mỏi giương mắt nhìn những ánh đèn của các cửa hàng quán trên đường đi, nét mặt buồn bã của cậu đã được Tố Trâm thu vào mắt, bà biết con trai bà không thích giả thành chị nó nhưng đây là cách duy nhất rồi, bà không thể để sự nghiệp của Bùi Hoa đổ xuống sông được có lẽ bà đã nhẫn tâm với Bùi Phong vì ép cậu phải cải trang.

"Mẹ xin lỗi con Phong Phong của mẹ, nhưng đây cũng là cách cuối cùng mẹ có thể nghĩ ra để bảo vệ sự nghiệp cho chị con..."- Lương tâm bà cũng từng giằng xé việc bà làm, nhưng vì lợi ích bà vẫn phải bám trụ vào một cơ hội nhỏ bé này.

Sau tất cả không có gì có thể vượt qua được sự cám dỗ của đồng tiền mang lại, có tiền thì có tất cả kể cả là mạng sống của người khác cũng có thể mua được, huống chi là một cuộc sống an nhàn.

Bùi Phong vẫn không biết gì ngoài nghe theo lời mẹ, từ nhỏ đến lớn cậu là một đứa nhút nhát rụt rè, ít nói còn hay khóc nhè nên việc làm trái lời mẹ cậu còn chưa bao giờ thử, cậu thích vẽ tranh chơi dương cầm nhưng lúc nào cũng bị mẹ cấm không cho đụng đến. Cậu chỉ biết ấm ức tìm một góc nào đó rồi ngồi trong ấy khóc, nhưng giờ đây với cái danh của chị gái cậu có thể làm tất cả những gì cậu ao ước từ trước đến bây giờ mà không cần phải lén lút nữa.

Nghĩ đến đây khoé môi Bùi Phong nhếch lên một nụ cười thích thú, dường như việc cải trang thành chị gái không hoàn toàn khó chịu với cậu mà ngược lại nó còn khiến cậu cảm thấy hào hứng đến lạ, Bùi Phong đã chấp nhận việc cải trang thành người chị gái của mình, từ hôm nay cậu phải học khá nhiều thứ khác nhau để hoàn thiện hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.