"Kim vân che trời, nhật nguyệt trụy không! Thẩm Lạc đã tiến cấp tới Thiên Tôn cảnh! Cái này sao có thể, lúc trước rõ ràng hắn chỉ là Thái Ất cảnh trung kỳ!" Trên mặt Trấn Nguyên Tử hiện ra thần sắc khó tin, nhưng lại mừng rỡ nhiều hơn.
Khổng Tuyên bên cạnh thì sắc mặt khó coi, lườm Trấn Nguyên Tử một cái, hào quang năm màu nhỏ bé trên thân ba động một chút không thể nhận ra.
"Chạy đi đâu!"
Trấn Nguyên Tử bỗng nhiên nhìn lại, phất trần màu vàng trong tay như Cuồng Long phá không, hung hăng quất vào một chỗ hư không cách đó hơn mười trượng.
"Xoẹt" một tiếng, hư không nơi đó vỡ ra một vết nứt không gian dài mười mấy trượng, một Khổng Tuyên khác từ bên trong rơi xuống.
"Không ngờ ngươi còn tinh thông phân thân thuật, bất quá mơ tưởng lừa gạt ta!" Hai ống tay áo Trấn Nguyên Tử hất lên, đồng thời chụp vào hai tên Khổng Tuyên.
Tình huống lần này đại biến, đổi thành Trấn Nguyên Tử dây dưa kéo lại Khổng Tuyên.
Nhiếp Thải Châu bên kia nhìn thấy dị tượng như thế, có sư môn dạy bảo nên nàng cũng nhận ra đây là dấu hiệu Thẩm Lạc tiến giai, lập tức đại hỉ, vội vàng thôi động cành Dương Liễu và Ngọc Tịnh Bình, thi triển các loại thần thông Phổ Đà sơn, cuốn lấy Mã Tú Tú.
Trong đại trận, sắc mặt bọn Yêu Phong tái nhợt, nhưng Thái Dương Chân Hỏa từ trời xuống là khắc tinh ma khí, thực lực bọn chúng không đủ, căn bản không thể tới gần.
"Không thể để cho Thẩm Lạc này thuận lợi tiến giai, ta nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611159/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.