"Cửu Minh đạo hữu, ngươi phái tất cả ma binh ma tướng ra, vây Trường An thành này chật như nêm cối, an bài như vậy cũng quá mức cẩn thận đi. Tiên Thần đầy trời, tây phương Phật Đà đều đã bị chúng ta bắt giữ, bây giờ Xi Vưu đại nhân lại sắp phục sinh, nào có người dám tới chỗ chúng ta giương oai." Trong mắt Lục Nhĩ Mi Hầu chớp động huyết quang, tình huống trong ngoài thành hiện ra rõ ràng trong mắt y, lơ đễnh nói.
"Thiên Đình và Linh Sơn mặc dù đã bị chúng ta hủy diệt, nhưng tàn quân vẫn còn, lúc trước bọn hắn lại từ Địa Phủ đào thoát, nếu như những người kia biết Xi Vưu đại nhân sắp thức tỉnh, tất nhiên sẽ đến đây ngăn cản, hiện tại là thời khắc sống còn, càng cẩn thận hơn càng tốt, ngươi nói đúng không, Sửu Ngưu Tôn Giả?" Cửu Minh nhìn về phía Thanh Ngưu tinh bên cạnh nói.
"Không sai, xác thực phải nên cẩn thận." Thanh Ngưu tinh đồng ý.
"Bọn hắn tới càng tốt, lão Tôn ta ngứa ngày xương cốt rồi, vừa vặn thống khoái chém giết một phen." Lục Nhĩ Mi Hầu cầm hắc bổng vung về phía trước một cái, một cỗ gió kinh thiên gào thét bay ra.
Bầu trời phía trước bị ma vân màu đen kịch liệt phun trào che khuất, "Xoẹt" một tiếng, bị xé nứt ra một kẽ nứt to lớn dài mấy trăm trượng.
"Thân Hầu Tôn Giả, trách nhiệm của chúng ta là thủ hộ Xi Vưu đại nhân, bảo đảm ngài thuận lợi thức tỉnh, lão nhân gia ông ta ban cho chúng ta vô thượng vĩ lực, cũng không phải để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611145/chuong-1017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.