Thẩm Lạc và Chung Quỳ phi nhanh về phía trước, mấy hơi thở đã vọt tới biên giới chỗ vòng vây, mắt thấy là sẽ thoát khốn.
Hư không phía trước đột nhiên hiện ra vô số huyết quang, một huyết sắc đại kỳ che khuất bầu trời từ đó cuốn ra, ngăn trở đường đi hai người.
"Mơ tưởng chạy thoát!" Trên cờ lớn đứng đấy một người, chính là Cửu Minh.
Âm thanh vừa rơi xuống, tay phải gã nắm vào trong hư không một cái, trên cờ lớn huyết hồng dâng lên vô số huyết vân cuồn cuộn, cuốn về phía Chung Quỳ và Thẩm Lạc.
Một cỗ khí tức hung sát kinh thiên động địa bao phủ tới, Thẩm Lạc bị chúng xông lên, trước mắt nhất thời tối sầm lại, suýt nữa hôn mê.
"Là cờ Xi Vưu! Ta ngăn chặn hắn, Thẩm đạo hữu ngươi đi mau!" Chung Quỳ biến sắc, trong mắt hiện lên một tia quyết tuyệt, há miệng phun ra một đoàn hắc khí, dung nhập vào trong quỷ nhãn trên ngón tay.
"Chung Quỳ tiền bối!" Trong lòng Thẩm Lạc giật mình.
Hắn thấy rõ ràng, trong hắc khí Chung Quỳ phun ra chứa hơn phân nửa lực lượng thần hồn của gã, đây là muốn liều mạng rồi.
Chung Quỳ phun ra đoàn hắc khí kia bị vòng xoáy xoắn nát, vòng xoáy màu đen đột nhiên lóe lên, trong nháy mắt biến lớn gấp mười lần, giống như một cái miệng lớn thôn thiên, cắn một cái vào huyết sắc đại kỳ kia.
Trên đại kỳ, huyết vân cũng cuồn cuộn rót vào trong vòng xoáy màu đen, chung quanh tràn ngập khí tức hung sát lập tức tản ra.
"Quỷ Nhãn Khí Huyệt ngươi thôi động đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611130/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.