"Triệu tập tất cả mọi người, chuẩn bị rút lui." Trấn Nguyên Tử lập tức quát.
"Vậy bọn hắn?" Dương Tiễn nhìn bọn Thẩm Lạc một chút, dò hỏi.
"Chỉ có thể chờ thần hồn Hoàng Mi đánh tan phân hồn bọn hắn, sau đó lại lui ra ngoài, nếu cưỡng ép bỏ dở pháp trận tỉnh lại, liên hệ giữa chủ thần hồn và phân thân thần hồn chưa chặt đứt, tổn thương sẽ nghiêm trọng hơn." Trấn Nguyên Tử trầm giọng nói.
Nói xong, lão có chút không yên lòng nhìn thoáng qua nơi xa, lại dặn dò: "Ngươi ở chỗ này bảo vệ, ta đi xem một chút tình huống bên ngoài, tranh thủ thời gian ngăn cản một hồi."
Dương Tiễn lộ vẻ do dự, nhưng cũng minh bạch lúc này không được hành động theo cảm tính, chỉ có thể gật đầu nhẹ.
Trong không gian thức hải Hoàng Mi, phân hồn Trấn Nguyên Tử và Dương Tiễn liên tiếp bị đánh tan, còn lại mấy người tự nhiên khó mà chống đỡ được.
Lúc này, thần hồn Hoàng Mi đã hoàn toàn thoát khốn, đồng thời thân hình ở trong không gian thức hải không ngừng lớn lên, rất nhanh biến hóa như núi lớn, mà phân hồn bọn Thẩm Lạc so sánh với gã thì như giun dế.
"Không cần sợ hãi, ta sẽ không lập tức hủy phân hồn các ngươi, các ngươi còn có tác dụng khác." Thần hồn Hoàng Mi mở miệng nói ra, thanh âm như sấm nổ rung động ầm ầm trong không gian thức hải.
Chỉ thấy một bàn tay gã nghiêng áp xuống, như mây đen che khuất bầu trời, bao trùm hoàn toàn mấy người Thẩm Lạc dưới bóng râm, trong lòng bàn tay cuồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611126/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.