Thẩm Lạc liếc mắt qua, liền thấy trong đám người có một nữ tử mang quần lụa mỏng màu trắng, mặc dù khuôn mặt nàng được che bằng lụa mỏng, nhưng ánh mắt ôn nhu kia lại quen thuộc dị thường, đương nhiên đó là Nhiếp Thải Châu.
Lúc hắn nhìn thấy Nhiếp Thải Châu, nàng cũng nhìn thấy hắn, trong đôi mắt rõ ràng hiện lên vẻ vui mừng, nhưng rất nhanh liền lạnh xuống, ở trong hình như có chút lẫn tạp, lại có chút bất đắc dĩ.
Ánh mắt Thẩm Lạc hơi dừng lại trên người nàng, lại nhanh chóng quét qua những người khác, chỉ thấy trong số người không nhiều kia có một đồng tử, dung mạo non nớt, đang nhìn hắn chằm chằm.
Người này tuy là nam nhi, trên đầu lại cột hia búi tóc, trên người mặc một kiện Lân Giáp Liên Hoa Quần, eo buộc một cây băng rua màu đỏ, trước ngực còn phủ một vòng tròn màu vàng, bộ dáng nhìn quả thực có chút cổ quái.
"Ngươi chính là Thẩm Lạc?" Đến gần, Nhiếp Thải Châu không mở miệng, ngược lại đồng tử kia mở miệng hỏi trước.
Tiếng nói nó thanh thúy, còn mang theo vài phần ngây thơ.
"Là ta." Thẩm Lạc gật đầu nhẹ.
"Linh Lung Bảo Tháp ở trên người ngươi à? Ta có thể cảm nhận được khí tức của nó." Đồng tử mở miệng hỏi.
Thẩm Lạc không biết ý nó là gì, lại gật đầu một cái.
"Cha ta luôn luôn cẩn thận, người đã giao phó Linh Lung Bảo Tháp cho ngươi, ta nguyện ý tin tưởng, ngươi không phải phản đồ. Đúng rồi, ta gọi là Lý Na Tra, Thác Tháp Thiên Vương Lý Tịnh là cha ta." Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611118/chuong-990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.