Thẩm Lạc hiện ra thân hình, cũng không lập tức công kích Điếu Tử Quỷ, ngược lại lấy tay làm đao, trảm lên dây treo trên cổ Điếu Tử Quỷ.
Điếu Tử Quỷ phát giác không ổn, lưỡi dài duỗi ra lập tức buông Chung Quỳ, cực tốc cuốn lại, chớp động một cái đâm thẳng tới tim Thẩm Lạc.
"Định."
Mi tâm Thẩm Lạc bỗng bay ra một viên châu, phía trên tản mát ra một tầng quang mang thuỷ lam, trong nháy mắt ngưng lại hư không xung quanh.
"Định Hải Châu. . . Đó là. . ."
Chung Quỳ đầu tiên nhận ra hạt châu kia, sau đó khó tin nhìn về hướng Thẩm Lạc.
Thẩm Lạc đương nhiên không rảnh nhận nhau với gã, lúc Định Hải Châu tạm thời đọng lại hư không, làm lưỡi dài kéo dài ra cũng ngưng lại, hắn gọn gàng dùng một chưởng chặt đứt dây treo kia.
Trong nháy mắt dây treo đứt gãy, đại lượng sát khí trên người Điếu Tử Quỷ tràn ra bên ngoài cơ thể, khí tức trên thân lập tức suy yếu, lưỡi dài đâm tới bị Thẩm Lạc bắt được, đột nhiên kéo một cái, thuận tay vòng quanh cổ hắn nhanh chóng quấn trở về.
Trong lúc hắn kiềm chế Điếu Tử Quỷ, Chung Quỳ cũng đã phi thân tới, một kiếm đâm xuyên qua ngực U Minh Quỷ Vương, không đợi nó lần nữa hấp thu âm sát khí phục hồi như cũ, gã đã đặt ngón tay cái lên chỗ ngực bị phá hỏng của nó.
Chỉ thấy khí huyệt trên lòng bàn tay gã mở ra, một cỗ hấp lực cường đại không gì sánh được từ đó truyền ra, liên tục không ngừng hút sạch sẽ âm sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611116/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.