Chương trước
Chương sau
Thẩm Lạc theo Liễu Phi Tự vào trong cửa hàng, phát hiện người bên trong không nhiều, đa phần đều là đệ tử trong Nữ Nhi thôn, còn có một ít là yêu tộc Bàn Tơ động.
Thấy hai người vào, bên trong lập tức có một thiếu nữ nhỏ tuổi nhảy cà tưng tới đón, kêu một tiếng "Liễu tỷ tỷ", sau đó đầy bụng nghi ngờ đánh giá Thẩm Lạc.
"Tại hạ Thẩm Lạc, tạm thời làm khách trong thôn." Thẩm Lạc chủ động chào hỏi thiếu nữ.
"Ta biết ngươi là ai. Liễu tỷ tỷ, ngươi sao lại dẫn hắn tới đây?" Thiếu nữ quay qua hỏi Liễu Phi Tự.
"Không sao, cửa hàng nơi này bà bà cho phép hắn tới, ngươi cứ đối xử bình thường là được." Liễu Phi Tự vỗ vỗ đầu thiếu nữ, nói.
"Tốt, vậy ngươi muốn mua gì?" Thiếu nữ cũng không khách khí, trực tiếp hỏi.
Thẩm Lạc cau mày, xoa xoa cằm, dò xét từng bình chất đầy trên kệ gỗ phía sau, chỉ thấy phía trên lít nha lít nhít, rực rỡ muôn màu bày biện đủ loại bình, phía trên dán danh mục.
Nhìn một hồi, hắn cảm giác có chút hoa mắt, đa phần danh mục phía trên chưa từng nghe nói qua.
"Cô nương, nơi này có linh thảo kéo dài tuổi thọ không?" Thẩm Lạc mở miệng hỏi.
Thiếu nữ nghe vậy, hơi sững sờ, trên mặt hiện ra mấy phần kinh ngạc.
"Đan dược cũng được." Thẩm Lạc thấy thế, bổ sung.
Ánh mắt thiếu nữ dời về phía Liễu Phi Tự, ném qua ánh mắt hỏi thăm.
Liễu Phi Tự không nói gì thêm, im lặng lắc đầu.
"Đến Nữ Nhi thôn chúng ta đa phần đều mua sắm độc dược giết người vô hình hoặc là ám khí, mua linh dược kéo dài tuổi thọ, ngươi là người đầu tiên đấy." Thiếu nữ nhịn không được, một mặt khinh bỉ nói.
"Nơi chúng ta lấy độc trị độc, độc dược dùng để giải thiên hạ kỳ độc thì có, ngươi nói gia tăng thọ nguyên thì không có." Liễu Phi Tự cũng mở miệng nói.
"Dược thảo như Cửu Phạm Thanh Liên còn có? Loại dù công hiệu kém chút cũng được." Thẩm Lạc nghe vậy, vẫn chưa từ bỏ ý định.
Thiếu nữ nhìn Thẩm Lạc như đồ đần, nhịn không được nói: "Cửu Phạm Thanh Liên là linh dược sao? Đó là sinh trưởng ở Cửu Phạm bí. . ."
"Tiểu Lộc." Liễu Phi Tựa lên một tiếng, cắt ngang lời thiếu nữ.
"Đó. . . Đó là tiên dược, Nữ Nhi thôn chúng ta có cũng sẽ không bán." Thiếu nữ thè lưỡi, nói.
Ánh mắt Thẩm Lạc chớp lên, lập tức bắt lấy nội dung thiếu nữ lộ ra, Cửu Phạm bí. . . Cảnh.
Xem ra Cửu Phạm Thanh Liên cũng không sinh trưởng trong những nơi như Phác Dược viên, mà sinh trưởng trong bí cảnh đặc thù nào đó trong thôn, thế nhưng cuối cùng là ở nơi nào?
Mấy ngày nay, vì để không gây chú ý, hắn không đi lại trong thôn, nhưng phái cổ trùng đi lại các xó xỉnh trong thôn điều tra, đương nhiên những nơi có tu sĩ cấp cao trấn giữ không tùy tiện đi qua.
"Ngươi lại đang có chủ ý xấu gì đó?" Liễu Phi Tự cắt ngang suy nghĩ Thẩm Lạc.
"Nha. . . Không có gì, ta đang nghĩ, nơi các ngươi có một loại linh tài gọi là 'Nguyệt Tinh Tử' không?" Thẩm Lạc cuống quít, thuận miệng tìm một lý do qua loa né tránh.
Nguyệt Tinh Tử này không phải vật gì khác, đúng là một loại linh tài cần thiết cuối cùng để luyện chế Khôn Thổ Dẫn Lôi Phù, lúc trước tìm hồi lâu vẫn không thể tìm ra, trước mắt lại vô thức nói ra.
"Có." Thiếu nữ suy nghĩ một phen, dứt khoát nói.
Thẩm Lạc ngay từ đầu không kịp phản ứng, nhưng rất nhanh đôi mắt sáng lên, nhìn về phía thiếu nữ, hỏi: "Ngươi nói cái gì?"
"Ngươi không phải hỏi có Nguyệt Tinh Tử hay không à? Cửa hàng chúng ta có bán." Thiếu nữ thấy Thẩm Lạc phản ứng như thế, kinh ngạc nói.
"Ở đâu?" Thẩm Lạc đại hỉ.
"Đi theo ta." Thiếu nữ nhìn Thẩm Lạc một chút, quay người đi đến kệ hàng phía sau.
Không bao lâu, thiếu nữ đi tới trước mặt Thẩm Lạc, đưa ra một cái bình trong suốt, bên trong để bốn năm khối tinh thạch màu đen lớn chừng đầu ngón tay cái.
Thẩm Lạc dò xét qua, thấy mặt ngoài tinh thạch mơ hồ có thể nhìn thấy tầng đường vân dòng nước, vị trí trung tâm chúng có ba chấm tròn màu trắng không lớn không nhỏ, như ngôi sao trong bầu trời đêm.
"Không sai, thật đúng là Nguyệt Tinh Tử, bán thế nào?" Thẩm Lạc thỏa mãn gật gật đầu.
"Hai trăm tiên ngọc." Thiếu nữ báo giá.
"Chỉ là một loại vật liệu luyện phù, lại đắt như thế?" Thẩm Lạc không khỏi kinh ngạc hỏi.
"Ai nói Nguyệt Tinh Tử chỉ có thể luyện phù, đây chính là phụ tài trọng yếu cho luyện khí, chúng ta nơi này luôn luôn cung không đủ cầu." Thiếu nữ nghe vậy, lập tức phản bác.
"Dù vậy, cái giá này cũng quá mắc? Liễu cô nương, vừa rồi ta đã xuất lực hỗ trợ, ngươi cũng không thể trơ mắt nhìn ta bị hố nha." Thẩm Lạc cầu Liễu Phi Tự giúp đỡ.
"Ngươi đừng nhìn ta, cửa hàng này ta nửa điểm cũng không xen vào được, giá cả làm sao định, đều không phải do ta chi phối." Liễu Phi Tự mặc dù ngoài miệng nói như vậy, khóe mắt lại liếc qua thiếu nữ ám chỉ một chút.
"Thôi, ngươi đã giúp Liễu tỷ tỷ, Nguyệt Tinh Tử này thu ngươi một trăm rưỡi tiên ngọc là được." Thiếu nữ lĩnh hội ý tứ, lập tức hạ giọng, lặng lẽ nói.
Thẩm Lạc nghe vậy, trong lòng biết giá trị thực của Nguyệt Tinh Tử này chỉ trên dưới một trăm tiên ngọc, nhưng cũng không tiếp tục trả giá.
"Tốt, vậy liền đa tạ cô nương."
Nói xong, hắn gọn gàng lấy ra một trăm năm mươi tiên ngọc giao cho thiếu nữ, thành công đổi về một bình nhỏ Nguyệt Tinh Tử.
Số lượng Nguyệt Tinh Tử này hoàn toàn không nhiều, bất quá lúc chế phù, cũng cần mài thành bụi phấn, cùng với những vật liệu khác cùng một chỗ chế thành phù mặc, tiêu hao cũng không quá nhanh, tạm thời đủ cho hắn sử dụng.
"Trừ Nguyệt Tinh Tử, còn cần vật gì khác không? Cửa hàng Nữ Nhi thôn chúng ta, bán tốt nhất vẫn là độc, chúng ta điều phối ra một ít loại độc dược, bên ngoài rất khó phá giải." Thiếu nữ lại chào hàng.
Độc? Lúc đầu Thẩm Lạc ngược lại không để ý, nghe nàng nói vậy, tiếp tục hỏi: "Đối với tu sĩ cấp cao, độc vật tác dụng chỉ sợ có hạn?"
"Vậy phải xem là độc gì? Độc Nữ Nhi thôn, cũng không sợ ngươi tu luyện Kim Cương Bất Hoại, cho dù ngươi phong bế khiếu huyệt, tạm cấm ngũ thức, cũng khó mà chống cự." Thiếu nữ nhếch miệng, cười nói.
"Còn có độc dược như thế? Độc dược hỗn tạp trong thiên địa nguyên khí, tạm bế khiếu huyệt cũng không thể ngăn cản một hai à?" Thẩm Lạc cau mày hỏi.
"Có ít độc, chỉ dựa vào ba động thần thức đã có thể truyền lại, ngươi có thể phong bế khiếu huyệt, nhưng có thể không để cho cảm xúc chập chùng sao?" Thiếu nữ che miệng khẽ cười.
"Chỉ là tâm tình chập chờn, sẽ trúng chiêu? Đây chẳng phải là vô địch?" Thẩm Lạc hiển nhiên không tin.
"Vậy dĩ nhiên không thể, muốn vô thanh vô tức đưa người vào chỗ chết, đó là một ít loại bí độc trong môn không truyền ra ngoài mới có thể làm được, còn phải phối hợp công pháp Nữ Nhi thôn chúng ta mới có thể thi triển. Loại bán ra ngoài, có thể dẫn động cảm xúc liền trúng độc, số lượng rất ít, độc tính cũng sẽ không quá mạnh. Nhưng lúc liều mạng tranh đấu, thường thường một chút ưu thế rất nhỏ, cũng đủ để nghịch chuyển thắng bại, ngươi nói có đúng không?" Thiếu nữ rất là lão đạo giải thích.
Thẩm Lạc nghe vậy, cũng im lặng nhẹ gật đầu.
"Nếu vậy, loại độc dược này, có loại nào bán ra không?" Một lát sau, Thẩm Lạc tiếp tục hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.