Dịch: Độc Hành
Chưa biên
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Thẩm Lạc thấy Bạch Tiêu Thiên đứng chết trận tại chỗ trong lòng có chút kinh ngạc, đi tới bên cạnh y, theo tầm mắt của y nhìn lại. Lúc này mới phát hiện, ở bờ Hỏa Độc Tuyền bên kia, ở giữa lùm Hỏa Tâm Thảo màu đỏ thình lình có một nữ tử trẻ tuổi mặc quần áo vàng nhạt, tay mang theo một cái giỏ trúc xanh tươi, cúi người trên mặt đất ngắt lấy cái gì đó.
Nữ tử kia tựa hồ cũng không phát hiện hai người Thẩm Lạc, nghiêng người về phía bọn hắn, tư thái linh lung dưới váy dài vàng nhạt phác hoạ, nhìn ôn nhu không gì sánh được, mà nhìn thấy một bên dung mạo nàng, mũi nhỏ thẳng, bờ môi mỏng manh, cái cằm hơi cong lên một chút, càng như được điêu khắc từ mỹ ngọc, không chút tì vết.
Đặc biệt là đôi mắt, bên trong giống như ánh sao sao dày đặc, lóe ra quang mang thanh tịnh, lông mi thật dài hơi vểnh kia càng thêm mấy phần xinh đẹp, khiến cho người gặp quên đi sự đời.
Bất quá, Thẩm Lạc rất nhanh chú ý tới, một đôi tay ngọc nhỏ dài của thiếu nữ đang hái không phải là hoa quả dại trên núi, mà là một gốc hoa màu sắc tiên diễm, cánh hoa phức tạp, phía trên sinh đầy gai nhọn nhỏ xích hồng.
Thẩm Lạc nhận ra, đóa hoa kia không phải thứ gì khác, mà chính là Lang Độc Hỏa Linh độc tính thập phần kịch liệt, tu sĩ tầm thường đừng nói tuyệt không dám lấy tay đụng vào, dù dùng hộp ngọc đựng lấy, cũng sợ thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611064/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.