Thẩm Lạc thầm thở dài một tiếng, thu hồi cà sa cùng thiền trượng, còn có pháp khí trữ vật của Bảo Tướng thiền sư vào.
Luyện khí cần tìm một vị Luyện Khí sư tốt, đáng tiếcvij Hoa lão bản Ô Kê quốc kia đã không còn, nếu không đã không cần phiền phức vậy.
Tâm niẹm Thẩm Lạc vừa thu lại, nhìn về phía bọn thanh niên cầm quạt trắng cùng đại hán họ Chân nằm dưới đất.
Trong cơ thể những người này chứa oán lực Lệ Yêu. Oán lực Lệ Yêu âm hàn không gì sánh được, so với những hàn độc còn lợi hại hơn, mấy người bị thời gian dài như vậy, hơi thở đã mong manh, hai tên tu sĩ Ngưng Hồn kỳ kia càng trực tiếp vẫn lạc.
Những người này muốn giết mình, Thẩm Lạc đương nhiên sẽ không nhân từ với bọn chúng, trong mắt hắn loé lên vẻ lạnh lùng, đưa tay muốn tiễn bọn chúng đến cuối đoạn đường, nhưng thần sắc bỗng nhiên biến đổi.
Nhóm sáu người đại hán họ Chân ngã xuống đất, vậy mà thiếu một người, nữ tử váy vàng kia chẳng biết lúc nào biến mất không thấy.
"Nguyên Khâu, ngươi có chú ý tới nữ tử váy vàng không?" Thẩm Lạc vội vàng hỏi thăm Nguyên Khâu.
"Trước đó có thấy, ủa, biến mất lúc nào?" Nguyên Khâu cũng rất kinh ngạc.
Ánh mắt Thẩm Lạc chớp động, xem ra hắn và Nguyên Khâu đều nhìn sai rồi, trong đám đại hán họ Chân lại còn cất giấu một cao thủ như vậy, trong bất tri bất giác thoát ra Lưỡng Nghi Vi Trần Huyễn Trận.
Bất quá nữ tử kia đã chạy trốn, cũng không trọng yếu.
Hắn co ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611055/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.