Nam tử áo khoác đen chỉ thấy nắm đấm Thẩm Lạc chưa tới gần, trong hư không thiên địa nguyên khí đã bị tầng tầng đè ép, tạo thành một vòng xoáy khi lưu mắt thường có thể thấy được, ở trong cuốn theo thiên địa nguyên khí hỗn tạp ra quang ngấn, lộ ra thập phần lộng lẫy.
Trong đôi mắt gã hiện vẻ kinh ngạc càng sâu, chỉ có thể lùi lại một bước, tạm lánh phong mang một quyền này.
Nhưng gã vừa mới lùi lại một chút, quyền thế kia bỗng nhiên mãnh liệt đánh tới tim gã.
Nam tử áo khoác đen vội vàng giơ kiếm đón đỡ, cả hai ầm vang đụng nhau, nổ tung một tầng ngũ thải huyễn quang. Gã cảm thấy trước ngực hình như có một đoàn kiêu dương nổ tung, mới giật mình khí lưu quyền cương kia tán phát ra lại nóng bỏng không gì sánh được.
Một cỗ lực lượng cương mãnh bá đạo xông ngang tới, trong nháy mắt đánh cho nam tử áo khoác đen bay ngược ra sau ngàn trượng.
Thẩm Lạc tung một quyền ra, nhưng không lập tức truy sát theo, trước mắt khí tức hắn chưa ổn, cảm thụ thực lực bản thân chưa rõ, không thể tham công liều lĩnh.
Ngược lại Bạch Linh một bên một mực không dám thở mạnh, đột nhiên như cá chép nhảy từ dưới đất lên, vỗ tay về phía Thẩm Lạc gọi tốt nói: "Thẩm tiền bối, làm tốt lắm!"
Thẩm Lạc không để ý đến nàng, chỉ tranh thủ thời gian dò xét biến hoá bản thân.
Vừa nhìn xuống, hắn phát hiện thân thể của mình đã phát sinh biến hoá long trời lở đất, toàn thân xương cốt oánh khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1611035/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.