Thẩm Lạc làm xong những thứ này, đang muốn quay người rời đi, bầu trời đột nhiên tối sầm lại.
Từng đoá từng đoá mây đen cấp tốc xuất hiện, càng lúc càng nhiều, trong nháy mắt toàn bộ bầu trời trên Phổ Đà sơn cuồn cuộn mây đen, càng có từng đạo lôi điện đen kịt tán loạn trong mây.
Một cỗ khí tức âm lãnh quỷ dị từ trong mây đen tản mát ra.
"Ma khí!" Thẩm Lạc dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên trời.
Những người khác cùng yêu vật cũng chú ý tới biến hoá trên bầu trời, mặt lộ vẻ kinh hãi.
"Cuối cùng cũng thành công. . ." Hắc Giao Vương nhìn thấy cảnh này, sắc mặt buông lỏng.
Vào thời khắc này, mây đen trên bầu trời giống như sôi trào lên, vô số vòng xoáy to nhỏ hiển hiện trong mây, nhanh chóng đụng chạm nhau, phát ra thanh âm quái dị, giống như người đang thét lên, cũng giống như đang khóc.
Mà tu sĩ Phổ Đà sơn phía dưới nghe mấy thanh âm này, trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ xúc động cuồng bạo không ức chế được, hai mắt cũng nổi lên một tia huyết hồng.
Về phần những yêu vật kia, trong lòng vốn tràn ngập dục vọng giết chóc, nghe được thanh âm này, con mắt đều trở nên đỏ như máu, còn sót lại một chút lý trí bị đều biến mất, gần như điên cuồng xông về phía tu sĩ Phổ Đà sơn.
Song phương càng thêm điên cuồng chém giết, máu tươi bắn ra bốn phía, trong đó còn kèm theo chân cụt tay đứt, như mưa rơi.
Trong chớp mắt đã có vài chục tên đệ tử Phổ Đà sơn chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610995/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.