Thẩm Lạc nín hơi ngưng thần, rốt cuộc rút ngọc giản trở về, trước người khuấy động lên gợn sóng, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ là động tác trong nháy mắt này, pháp lực trong cơ thể hắn đã tiêu hao không ít, thái dương vậy mà ẩn ẩn có chút mồ hôi.
"Không hổ là người Thiên Sách chọn trúng, quả nhiên thông minh dị thường, chỉ lần đầu thử đã nắm giữ phương pháp dịch vật này, đúng là không dễ." Lão đạo áo bào trắng thấy thế, nhịn không được tán dương.
Nam tử mặc ngân giáp thì im lặng nhẹ gật đầu, tựa hồ có chút hài lòng với biểu hiện của Thẩm Lạc.
Thẩm Lạc không quản mấy người phản ứng thế nào, mà đưa thần niệm vào trong ngọc giản, bắt đầu tra xét.
Sau một phen tra xét, rất nhanh hắn phát hiện nội dung yếu quyết này không quá thông tục dễ hiểu, nhưng lại làm cho hắn sinh ra một loại cảm giác quen thuộc.
Về phần tại sao cổ quái như vậy, hắn lại không biết.
Sau một lát, hắn thu hồi ngọc giản, mới chú ý tới ba người đang ngó chừng hắn, nghi hoặc hỏi:
"Chư vị tiền bối, có gì không ổn sao?"
"Đạo hữu không thừa dịp chúng ta đang ở đây, hỏi một chút then chốt biến hóa thuật này à?" Lão đạo áo bào trắng mỉm cười hỏi.
"Chẳng biết tại sao, vãn bối cảm thấy thập phần hợp ý với Bạch Hạc Hóa Hình Thuật này, mới nhìn cũng không cảm thấy có gì khó khăn, chắc là tu hành cũng không khó." Thẩm Lạc hơi sững sờ, rồi mới lên tiếng.
Ba người nghe vậy, lại càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610856/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.