"Ha ha. . . Trời cũng giúp ta. . . Ha ha!"
Lúc này Lâm Đạt cảm thấy nắm chắc thắng lợi trong tay, không khỏi cười như điên.
Một bên khác, Thẩm Lạc nhìn những biến cố xảy ra, trong lòng lo lắng vạn phần. Còn Long Đàn thì từng bước ép sát, khiến cho hắn căn bản không dứt ra để tới cứu viện Thiền nhi.
"Ngươi không phải muốn cứu tiểu hòa thượng kia sao? Ta để ngươi tận mắt nhìn hắn thay thế sư tôn chịu thiên kiếp, hôi phi yên diệt! Thống khoái, thống khoái!" Long Đàn nhìn tình huống pháp đàn bên kia, nhịn không được có chút đắc ý vênh váo nói.
Nói xong, vậy mà lão không nóng lòng tiến công nữa, mà đứng im một bên, ung dung nhìn Thẩm Lạc.
Thẩm Lạc lo lắng vạn phần, ánh mắt lướt qua Thiền nhi và Long Đàn, tựa hồ đang cân nhắc có nên mạo hiểm tránh Long Đàn, trực tiếp đi lên thi cứu Thiền nhi không?
Chỉ hơi chần chờ, thân hình Thẩm Lạc bắt đầu chuyển động, dưới chân hắn chớp động ánh trăng, thân hình từ bên phải lướt cực nhanh thẳng đến chỗ pháp đàn Thiền nhi.
Long Đàn thấy thế, trong mắt lóe lên ý cười, lão đang chờ đến lúc Thẩm Lạc bí quá hoá liều.
Trong nháy mắt Thẩm Lạc chuyển động, thân ảnh Long Đàn cũng biến mất tại chỗ.
Tiếp theo một cái chớp mắt, lão đột nhiên xuất hiện trước người Thẩm Lạc, một bàn tay đột nhiên nhô ra, trong lòng bàn tay huyết nhục tách ra, vô số cây tinh ti màu đen mảnh khảnh đột nhiên nhô ra, như ngàn vạn cương châm đâm thẳng tới hắn.
Đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610832/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.