Nghe Kỳ Liên Mỹ kể lại, sắc mặt Thẩm Lạc và Bạch Tiêu Thiên trầm xuống, trong lòng sinh ra mấy phần thông cảm với Triêm Quả đang ngồi yên trong góc phi thuyền.
Thì ra Triêm Quả chính là thái tử Đơn Hoàn quốc, thuở nhỏ được gửi nuôi trong chùa, cho nên tâm địa thiện lương, kính ngưỡng phật pháp, chỉ đợi ngày lão quốc vương qua đời sẽ danh chính ngôn thuận lên ngôi thay thế.
Từ khi gã lên ngôi vua, thông qua hành thiện tích đức tu thành chính quả nên chăm lo quản lý, giảm thuế má, tu sửa chùa chiền, trải rộng ân đức cho lê dân.
Trong ba năm ngắn ngủi tại vị, gã cũng mấy lần xuất gia quy y, gửi thân vào đệ nhất quốc tự là Không Lâm tự, nhưng mấy lần đều bị đám đại thần năn nỉ thỉnh về.
Trải qua mấy lần như vậy dù Triêm Quả giúp cho quốc thái dân an, được lòng dân chúng nhưng lại gợi lên chỉ trích từ đám đại thần, triều chính dậy sóng.
Cuối cùng đến một ngày, đại tướng quân chưởng quản binh quyền lớn nhất phát động chính biến bạc h ng ọc sa ch, giam lỏng Triêm Quả bức nhượng vị. Gã vì không có lòng trị quốc, nên thuận theo nhường lại ngôi.
Vị tướng quân kia cũng không xử tệ với gã, cấp một khoản tiền lớn để Triêm Quả mang theo vương phi và hai hoàng tử chuyển khỏi hoàng cung, hòa vào cuộc sống của thường dân bá tánh.
Vốn dĩ Triêm Quả có lòng thanh tu, đối với biến cố này cũng không quá khó chịu, hơn nửa vương phi vốn hiền lương thục đức, nên dù sinh hoạt trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610819/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.