Một ngày sáng sớm, Thiền nhi đang ở trong dịch quán lễ phật tụng kinh, chợt nghe tiền viện truyền đến một trận thanh âm ồn ào, theo tiếng ồn nhìn lại, liền thấy một thiếu niên mặc tơ lụa trường bào Ô Kê quốc, đang từ ngoài cửa dịch quán chạy chậm vào.
Thẩm Lạc cùng Bạch Tiêu Thiên nghe được động tĩnh, cũng đều tuần tự đi ra phòng, tới ngoài viện.
Thiếu niên Ô Kê quốc có tóc hơi xoăn, mũi cao mắt sâu, trong mắt hiện ra màu u lam nhàn nhạt, khi nhìn thấy bọn Thẩm Lạc, trong mắt lập tức sáng lên quang mang.
Chỉ là không đợi thiếu niên chạy tới gần bọn hắn, Đỗ Khắc đã đuổi theo, ngăn cản thiếu niên.
"Tiểu công tử, nơi này là dịch quán, người ngoài không được đi vào, ngươi mau rời đi, trong nhà nếu có người của quan gia, thì để người nhà dẫn đến." Đỗ Khắc thấy thiếu niên ăn mặc không phải người bình thường, cũng không dám nặng lời.
Thiếu niên căn bản không lo nói chuyện với gã, giơ tay lên quơ quơ với mấy người Thẩm Lạc, vừa hô: "Là khách nhân Đại Đường tới sao?"
Thẩm Lạc nghe vậy, trong lòng cảm thấy buồn cười, lại có chút kỳ quái, khẩu khí thiếu niên này sao giống như chủ nhà vậy?
Thế là, hắn mở miệng nói vài câu với Đỗ Khắc, để thiếu niên kia tiến vào dịch quán.
"Ngươi tới tìm chúng ta?" Bạch Tiêu Thiên mỉm cười, mở miệng hỏi.
"Đúng vậy, khách nhân tôn quý." Lúc thiếu niên nói chuyện, không quên lấy tay phải phủ ở ngực trái, làm lễ tiết với bọn hắn.
Thiền nhi dựng thẳng chưởng hoàn lễ, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610813/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.