"Hơn trăm năm trước, một vị tăng nhân tu vi cao thâm vân du đến bản tự, đêm đó phật tự đột nhiên hiện ra ánh vàng trùng thiên, kéo dài đến nửa đêm mới tán. Vị tăng nhân kia nói với lão tăng trong chùa Kim Sơn tự có phận duyên, tương lai sẽ ra một đại đức cao tăng kinh thiên động địa, cho nên quyết định lưu lại nơi đây. Lão tăng trong chùa tự nhiên hoan nghênh, vị tăng nhân kia lưu lại trong chùa, vào Kim Sơn tự ta, đổi danh là Pháp Minh." Hải Thích thiền sư tiếp tục nói.
"Pháp Minh trưởng lão!" Ánh mắt Thẩm Lạc khẽ động, Lục Hóa Minh trước đó đã nói với hắn người này, nguyên lai lai lịch người này như vậy.
"Tu vi Pháp Minh tổ sư cao thâm, tiến vào bản tự xong, lão phương trượng rất nhanh nhường vị trí trụ trì cho ngài. Pháp Minh trưởng lão cầm quyền đại lực nâng đỡ đồng môn, lại truyền phật pháp tu luyện cho đám người, bản tự lúc này mới một lần nữa phát triển. Pháp Minh tổ sư tại bản tự có ân tái tạo, trên dưới chùa đều kính ngưỡng, chỉ là lão nhân gia ông ta không thu đệ tử, nói là vô duyên, cũng làm cho rất nhiều người trong chùa có chút thất vọng. Mãi đến mười mấy năm sau, có một ngày ngài ở dưới chân núi đánh đàn, chợt nghe thanh âm hài nhi khóc nỉ non. Một cái chậu gỗ từ trong sông dưới núi chảy đến, trong chậu đặt một đứa bé cùng một tấm huyết thư. Tổ sư cứu nó lên bờ, đọc huyết thư mới biết lai lịch của nó. Nguyên lai là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610758/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.