Thẩm Lạc thoáng kinh, đang muốn ngự thủy nghênh tiếp, bạch quang đột nhiên ngừng lại, hóa thành một chùm sáng màu trắng.
"Thẩm tiểu hữu nếu đã tu luyện xong, mời đến phòng khách một chuyến, ta và Trình quốc công có việc xin nhờ tiểu hữu." Một thanh âm ôn nhã từ trong chùm sáng màu trắng truyền ra.
"Viên quốc sư!"
Thẩm Lạc biến sắc, lập tức thu hồi pháp lực rót vào trong gối ngọc, cũng thu gối ngọc vào.
Viên Thiên Cương này quá mức cao thâm mạt trắc, hắn tuyệt không dám chủ quan.
Thanh âm trong chùm sáng màu trắng vang lên rồi biến mất, hóa thành một tấm phù lục màu trắng.
"Nguyên lai là truyền âm phù." Thẩm Lạc âm thầm thở ra.
Truyền âm phù "Xoẹt" một tiếng tự bốc cháy, rất nhanh biến thành tro tàn.
Hắn lộ vẻ do dự, rất nhanh đứng thẳng lên, xoá vết tích Tam Nguyên đại trận lưu lại, đồng thời thu hồi Thiên Lý Hoàng Sa Trận.
Hắn lại thu gối ngọc vào trong hộp đá, giấu kỹ trong người, lúc này mới đứng dậy đi ra ngoài.
Gối ngọc có thể triệu hoán hư ảnh Thiên Sách, có sự trợ giúp lớn, tự nhiên hắn phải mang theo trên người, mà vật này trọng yếu, hắn cũng không yên lòng lưu lại trong phòng.
Trước đó được nha hoàn dẫn qua một lần, Thẩm Lạc rất mau tới bên ngoài phòng khách chính Trình phủ, trong phòng đứng đấy ba người.
Ngoài Trình Giảo Kim cùng Viên Thiên Cương, còn có một thanh niên áo trắng, lại là Lục Hóa Minh.
"Lục huynh, thương thế ngươi đã khỏi hẳn." Thẩm Lạc cười chào hỏi một tiếng.
Lúc này sắc mặt Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610749/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.