Hỏa Đức Tinh Quân thấy Thẩm Lạc bị trói, vừa định tiến lên giải cứu, thì Cửu Vĩ Hồ không biết khi nào đã mang theo mười mấy tên tiểu yêu lao đến. Chúng ngăn ở trước người gã, cả con khỉ già kia cũng ở trong đó.
"Hồ ly lẳng lơ, cút ngay cho ta." Hỏa Đức Tinh Quân nổi giận mắng.
"Hồi Lộc, đừng có gấp , chờ ta giết tiểu tử này, sẽ lập tức tiễn ngươi lên đường." Thanh Ngưu tinh lạnh lùng nhìn lại, nói.
"Ngưu tạp toái, năm đó lúc Hao Thiên Khuyển gọi ngươi như vậy, lão tử còn thay ngươi nói chuyện, hiện tại xem ra ngươi thật còn không bằng một con chó, có gan trước tiên giết chết lão tử." Tính tình Hỏa Đức Tinh Quân vốn nóng nảy, tức miệng mắng to.
Nghe được "Nhã hào" này ba ch n goc sac h, Thanh Ngưu tinh quả nhiên thật sự nổi giận, trong lỗ mũi thở mạnh ra khí trắng, đang muốn hướng bên này chạy đến.
Nhưng trong nháy mắt khi nó định nhấc chân, cả người bỗng bất động tại chỗ.
Ngay tại dưới chân của nó, như có một cơn gió mát cuốn lên, thân ảnh Thẩm Lạc cũng đã biến mất.
Cùng lúc đó, trên không ngoài trăm dặm của một mảnh thuỷ vực, thân ảnh Thẩm Lạc đột ngột hiện ra, trên hai tay có tia sáng vàng bạc quấn quanh không ngừng.
Sau đó hắn lại lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu điều tức.
Tại trong bụng hắn, một dòng thủy dịch tinh hoa của linh dược đang xoay tròn, bị từng đạo pháp lực vờn quanh, bắt đầu luyện hóa.
Chỉ mười mấy hơi thở về sau, Thẩm Lạc khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610742/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.