Lôi điện phủ ảnh màu xanh chém vỡ phi kiếm màu đỏ cùng vòng tròn màu trắng xong, mặc dù vẫn ngưng thực như cũ, bất luận là quang mang tán phát hay là tốc độ đều đại giảm, nhưng khí thế vẫn lăng lệ tiếp tục bổ xuống một phát.
Đan Dương Tử tranh thủ khoảng cách này, trong tay loé lên hoàng ảnh, trống rỗng thêm ra một đại phiên màu vàng, đang muốn tế ra.
Đúng lúc này, mặt đất dưới chân Thẩm Lạc có bóng đen nhoáng một cái. Hai bóng đen từ mặt đất bay tán loạn ra, nhanh chóng lóe lên liền chui vào thân thể của hắn.
"Là hai tu sĩ Luyện Thân đàn kia! Hỏng bét! Quên phòng bị bọn hắn!"
Trong lòng Thẩm Lạc hồi hộp, đang muốn làm gì, nhưng sau một khắc thân thể của hắn bỗng nhiên ngây dại ra, kinh mạch thể nội giống như rót nước đá vào, trong nháy mắt trở nên lạnh buốt không gì sánh được, pháp lực vận chuyển cũng biến thành dị thường chậm chạp, giống như bị đông lại.
Hắn duy trì tư thế vung xuống rìu ngắn màu xanh, lôi điện phủ ảnh treo ở đỉnh đầu Đan Dương Tử cũng dừng lại ở giữa không trung, không đánh xuống, cũng không tiêu tán.
"Pháp lực các hạ cao cường, pháp khí cường hoành, đáng tiếc một khi bị chúng ta phụ thể, ai cũng cứu không được ngươi! Kiệt kiệt kiệt, ngoan ngoãn giao thần hồn ra đi." Một thanh âm lạnh lùng nhe răng cười vang lên trong não hải Thẩm Lạc, sau đó hai cỗ hồn lực âm lãnh xâm nhập vào trong đầu của hắn, ý đồ xâm chiếm thần hồn hắn.
"Không đúng! Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610678/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.