Ba người Thẩm Lạc lập tức cảm thấy có một cỗ lực kéo to lớn truyền đến, kéo bọn hắn không ngừng cuốn tới vòng xoáy màu đen.
Tầm mắt của hắn rơi vào ba nhẫn trữ vật trên tay hán tử thô lỗ, lập tức hiểu ra: "Diêm tiêu thuốc nổ đều trong nhẫn trữ vật của hắn, tên này muốn kéo chúng ta đồng quy vu tận."
Thuốc nổ phàm tục mặc dù uy lực có hạn, nhưng nếu kết hợp với pháp lực đan điền tu sĩ bạo phá, uy lực cũng tuyệt không cho phép khinh thường, dưới tình huống như vậy cận thân phóng thích uy năng, Thẩm Lạc cũng không dám nói có thể toàn thân trở ra.
Trong lòng Thẩm Lạc run lên, lập tức vận chuyển pháp lực toàn thân, ra sức tránh thoát hắc quang lôi kéo, di chuyển về phía bên ngoài gian phòng.
Cách hắn không xa, toàn thân Chu Mãnh lập loè kim quang, cũng đang ra sức tránh thoát lực hút, nhưng nhiều nhất chỉ có thể duy trì thân hình không lùi, muốn thoát đi càng si tâm vọng tưởng.
Triệu Đình Sinh thì không cách nào ngăn cản, thân hình từng bước bị kéo về phía sau, mắt thấy là sẽ bị kéo đến bên người hán tử.
Thẩm Lạc nhìn qua, thân hình lùi về sau, hai tay túm kéo lấy cánh tay hai người Chu Mãnh, vận chuyển pháp lực toàn thân bỗng nhiên ném đi, ném thẳng hai người ra ngoài viện.
"Dẫn bọn hắn đi. . ."
Tiếng nói của hắn còn chưa rơi xuống, liền bị một tiếng nổ rung trời che khuất.
Bản dịch được dịch tại Bạch ngọcc sách. Mời bạn đọc đến đúng trang dịch để ủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610643/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.