Lão đạo gầy gò đạp trên một mảnh lá sen màu xanh to lớn, cúi đầu nhìn xuống Thẩm Lạc, trong miệng xì khẽ một tiếng:
"Hừ, chút tài mọn."
Nói xong, một tay lão bỗng nhiên vung lên, hai đạo gió lốc màu xanh lập tức từ trong tay áo lão phồng lên tuôn ra, cùng hai đạo thủy nhận như vòng xoáy kia đánh vào nhau.
"Ầm ầm" hai tiếng nổ đùng vang lên, giữa không trung nổ tung thanh quang, hai đạo thủy nhận cũng theo đó vỡ ra
Thẩm Lạc thấy thế, chau mày lên, cũng minh bạch chênh lệch giữa mình và lão đạo kia, trong lòng cũng đã thoái ý.
Hai mắt lão đạo gầy gò kia khẽ híp một cái, bàn tay bỗng vung tới, trong tay áo phồng lên, lập tức có một đạo hào quang màu vàng bắn nhanh ra, ở giữa không trung hóa thành một sợi dây thừng dài màu vàng, cuốn tới Thẩm Lạc.
Dưới chân Thẩm Lạc chớp động tàn ảnh ánh trăng, thân hình chợt lui ra sau. Cùng lúc đó, bàn tay hắn vung lên, trong tay áo đại phóng tật phong, một thanh trường kiếm hình rắn bắn ra, thẳng đến lão đạo.
Thân kiếm đột nhiên tăng vọt lam quang, như một con mãng xà màu lam phóng trên thiên không, mấy tức đã tới gần trước người lão đạo.
"Chút năng lực ấy cũng dám một mình tới đây, chịu chết đi." Lão đạo thấy phi kiếm này tới gần, trong mắt lộ vẻ châm chọc càng sâu, nhấc chưởng đánh tới phía trước.
Chỉ thấy lòng bàn tay lão phun ra quang mang, một đạo thanh quang thủ ấn to lớn trống rỗng hiển hiện, chống đỡ phi kiếm Thẩm Lạc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610634/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.