Dịch: Độc Lữ Hành
Thủy Long màu lam đâm đầu thẳng vào trong Nhâm mạch Thẩm Lạc, dọc theo pháp mạch rộng mở, như là Giao Long qua sông, bay thẳng lên hướng phía đỉnh. Những nơi nó đi qua, pháp mạch khuấy động không thôi, pháp mạch vốn như thường nhân lập tức bị khuếch trương gấp đôi.
Giao Long từ Nhâm mạch nhập Đốc mạch, đi tới sau lưng rồi thay đổi tuyến đường qua Đái mạch, tiếp theo du tẩu theo tất cả pháp mạch quanh thân Thẩm Lạc. Theo nó hấp thu linh lực Bàn Đào càng ngày càng nhiều, quang mang pháp mạch quanh thân Thẩm Lạc cũng càng ngày càng sáng.
Trong bất tri bất giác, công pháp Hoàng Đình Kinh trong thể nội Thẩm Lạc bắt đầu tự vận chuyển, trong thức hải của hắn giống như nhấc lên một trận bão táp, thần thức giữa hư không không ngừng quanh quẩn bảy mươi hai câu khẩu quyết Hoàng Đình Kinh:
"Thiên Đình Địa Quan liệt phủ cân, linh đài bàn cố vĩnh bất suy."
Chỉ chốc lát sau, Thẩm Lạc ăn sạch trái Bàn Đào kia, trong tay chỉ còn lại có một hột đào dài nhỏ, màu sắc đỏ tươi.
Toàn bộ linh lực Bàn Đào bị hút vào trong cơ thể của hắn, khiến cho toàn thân hắn bắt đầu nổi lên cảm giác nóng rực. Bàn tay hắn nắm chặt hột đào kia, trong lòng cảm ứng, tự nhủ: "Quan khẩu kia, tựa hồ sắp tới..."
Nói xong, hắn tiện tay ném hột đào đi, hai tay nhấc lên bóp một cái pháp quyết, bắt đầu tự vận chuyển Hoàng Đình Kinh.
Thẩm Lạc vừa mới thôi động công pháp, mộ ý niệm tâm thần lập tức hiển hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610605/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.