Chương trước
Chương sau
Thẩm Lạc thấy thần sắc nàng không giống giả vờ, lúc này cảm thấy có chút đáng tiếc.
"Nếu vậy, ta cũng chỉ đành tìm phương pháp khác, bất quá vẫn phải cám ơn Mã cô nương." Thẩm Lạc ôm quyền nói.
Mã Tú Tú nghe vậy, không lập tức trả lời Thẩm Lạc, mà cau mày, cúi đầu suy nghĩ.
"Mã cô nương. . ."
Thẩm Lạc phất phất tay trước mặt nàng, lúc này nàng mới lấy lại tinh thần, có chút do dự nói:
"Kỳ thật còn có một biện pháp, có khả năng để vị tiền bối kia nguyện ý giúp ngươi luyện đan, không biết ngươi có muốn thử hay không?"
"Biện pháp gì?" Thẩm Lạc vội vàng hỏi.
"Thẩm công tử, không biết ngươi có từng nghe nói về nhiệm vụ Địa Phủ chưa?" Mã Tú Tú có chút thần bí hỏi.
"Hơi nghe thấy, làm sao? Ngươi nói biện pháp này có liên quan đến nhiệm vụ Địa Phủ?" Thẩm Lạc hơi sững sờ, lập tức hỏi.
"Không sai. Vị tiền bối Luyện Đan sư này vì luyện chế một loại Minh Linh Đan, một mực tìm một loại linh tài đặc trưng của Âm Ti là Hoàng Tuyền Thủy Tinh. Đáng tiếc thứ này Âm Ti cực kỳ coi trọng, cực ít chảy ra dương thế, cho nên không tìm được. Nếu ngươi có thể tìm ra thứ này, vậy điều kiện luyện đan coi như dễ thương lượng hơn nhiều." Mã Tú Tú gật đầu nhẹ
"Hoàng Tuyền Thủy Tinh. . . Đã trân quý như vậy, chỉ sợ cũng không đơn giản có thể lấy được?" Thẩm Lạc trầm ngâm nói.
Dựa vào kinh nghiệm lúc trước tiếp xúc với Câu Hồn Mã Diện không nhiều, Thẩm Lạc biết đồ vật Âm Ti không phải dễ lấy được như thế.
"Đó là tự nhiên, bất quá vừa vặn thương hội chúng ta gần đây dự định tiếp một nhiệm vụ Địa Phủ, trong đó đồ vật ban thưởng có Hoàng Tuyền Thủy Tinh này. Nếu ngươi nguyện ý đi, ta có thể an bài ngươi làm thành viên thương hội, cùng tham gia nhiệm vụ này." Mã Tú Tú nói.
"Nhưng ta nghe nói muốn nhận nhiệm vụ Địa Phủ, ít nhất phải là tu sĩ Ngưng Hồn kỳ mới được? Chút đạo hạnh của ta chỉ sợ không đủ tư cách đó?" Thẩm Lạc chần chờ nói.
"Không sai, bất quá nhiệm vụ lần này là đoàn thể hành động, chỉ cần người đầu lĩnh có tu vi Ngưng Hồn kỳ là được, cho nên tu vi cao thấp không phải vấn đề, Tích Cốc kỳ đã đủ." Mã Tú Tú vừa cười vừa nói.
"Vậy xin Mã cô nương nói rõ nội dung nhiệm vụ, để tránh ta tùy tiện tiến vào, lại níu chân thương hội." Trên mặt Thẩm Lạc cũng nhiều thêm một phần ý cười, ôm quyền hỏi.
"Thẩm công tử chớ coi nhẹ mình, bình thường phần lớn nhiệm vụ Địa Phủ đều liên quan đến trừ sát diệt quỷ. Thẩm công tử ngươi tinh thông phù lục, lại có lôi phù lợi hại trên thân, ngược lại là nhân tuyển tốt chấp hành nhiệm vụ này." Mã Tú Tú khoát tay với Thẩm Lạc, nói.
"Nếu vậy, Mã cô nương ngược lại đã nghĩ thoả đáng cho tại hạ." Thẩm Lạc cười cười, nói ra.
"Tuy nói thế, bất quá ta vẫn phải nhắc nhở ngươi, loại nhiệm vụ này bình thường đều không đơn giản, đặc biệt thù lao lần này cao như thế, chỉ sợ quỷ vật muốn tiêu diệt cũng không đơn giản, ngươi nghĩ kỹ hẵng quyết định, trước chiều ngày mai trả lời chắc chắn cho ta là được." Mã Tú Tú nghiêm sắc mặt lại, mở miệng nói.
"Nhiệm vụ này, ta tiếp nhận." Thẩm Lạc âm thầm suy nghĩ một lát, nói.
"Nhiệm vụ này còn đến nửa tháng sau mới tiến hành, ngươi không cần quá mức sốt ruột quyết định, thời gian suy nghĩ còn nhiều." Mã Tú Tú nghe vậy, cũng hơi sững sờ, có chút ngoài ý muốn nói.
"Ta đã nghĩ kỹ, ta nhận. Mã cô nương suy tính cho ta nhiều như vậy, nếu ta vẫn do dự, chẳng phải là phụ ý tốt cô nương." Thẩm Lạc cười cười, chém đinh chặt sắt nói.
"Thẩm công tử quả nhiên can đảm hơn người, bất quá lần này ngươi cũng không cần quá lo lắng. Thủ lĩnh nhiệm vụ lần này là một vị cung phụng Ngưng Hồn hậu kỳ chúng ta, lão đã làm qua rất nhiều nhiệm vụ Địa Phủ, những năm qua chưa từng bại trận, mỗi lần nhiệm vụ tỷ lệ chiến tổn phi thường thấp. Chỉ cần ngươi nghiêm ngặt làm theo lời lão phân phó, sẽ không vấn đề gì. Mặt khác, ta cũng sẽ thỉnh cầu lão quan tâm ngươi chút." Trong mắt Mã Tú Tú lóe lên vẻ tán thưởng, nói.
"Vậy xin đa tạ rồi." Thẩm Lạc ôm quyền nói.
"Thẩm công tử, với ta cũng không cần khách khí như thế." Lúc này Mã Tú Tú mới thu lại mấy phần ý cười.
Sau đó nàng cáo từ rời đi.
Chờ đến gần buổi trưa, Thẩm Lạc cũng rời tiểu viện, đi đến cửa hàng Tây Thị, mua sắm một nhóm lá bùa cùng các loại phù mặc linh tài chế phù.
Hắn muốn tranh thủ nửa tháng này, vẽ ra càng nhiều phù lục, ứng phó nhiệm vụ Địa Phủ lần này.
. . .
Thời gian nhoáng một cái, đã nửa tháng sau.
Một ngày sáng sớm, không đợi Thẩm Lạc tiến đến Tụ Bảo đường, ngoài cửa tiểu viện đã chạy đến một chiếc xe ngựa, nói là Mã Tú Tú phái tới, đón hắn đi tập hợp.
Thẩm Lạc thu thập xong phù lục pháp khí, liền leo lên xe ngựa, một đường đi thành tây.
Ven đường xuyên qua từng con đường và từng tòa phường thị, xe ngựa đi hồi lâu, đi ngang qua một cửa phường thị cao lớn, Thẩm Lạc nhấc màn kiệu lên xem, mới phát hiện đã đến rìa thành tây bắc Vĩnh Hưng phường.
"Sao lại đến nơi này?" Thẩm Lạc nghi hoặc hỏi.
"Địa điểm tập hợp trong Vĩnh Hưng phường này, ngài đừng gấp, chúng ta săp đến rồi." Mã phu đánh xe giải thích.
Thẩm Lạc vốn tưởng chấp hành nhiệm vụ bắt quỷ hẳn là tập hợp ở ngoài thành, không ngờ lại tới gần hoàng thành Vĩnh Hưng phường.
Một mực đi dọc theo hướng bắc vào phường, không bao lâu sau, xe ngựa rốt cuộc ngừng lại.
Thẩm Lạc từ trên xe nhảy xuống, ngẩng đầu nhìn phía trước. Chỉ thấy cách đó không xa đứng lặng một tòa kiến trúc cao lớn, phía trước đặt hai con sư tử chạm đá cao ngang người, nhìn uy vũ bất phàm.
"Miếu thành hoàng. . ."
Thẩm Lạc nhìn tấm biển treo trên cổng kiến trúc, không khỏi kinh ngạc.
Còn đang nghi hoặc, lại có một chiếc xe ngựa từ phía sau chạy tới, từ phía trên đi xuống một nam tử cao lớn thân mang áo ngắn vải thô, sau lưng cõng một thanh cự phủ đồng thau, sải bước đi tới.
Gã đi đến trước mặt hắn, nhìn thoáng qua Thẩm Lạc thấp hơn một cái đầu, ồm ồm nói: "Ngươi cũng đến tập hợp sao?"
Thẩm Lạc đánh giá người kia một chút, thấy gã trán rộng lớn, mũi không cao, bờ môi khá dày, một bộ dạng chất phác, có chút không rõ gật gật đầu.
"Ta cũng vậy, cùng đi đi." Nam tử cao lớn giương đại thủ lên, dẫn đầu đi lên bậc thang.
Thẩm Lạc hơi chần chờ, lập tức cất bước đi theo.
"Ta gọi là Lã Hợp, ngươi xưng hô thế nào?" Nam tử thấy Thẩm Lạc theo sau, mở miệng hỏi.
"Tại hạ Thẩm Lạc." Thẩm Lạc ôm quyền nói.
"Xem ra, ngươi là lần đầu tiên đến tham gia nhiệm vụ?" Lã Hợp đánh giá Thẩm Lạc một chút, lại hỏi.
"Là lần đầu tiên, còn xin đạo hữu chỉ giáo." Thẩm Lạc nói.
"Chỉ giáo thì không dám, ta bất quá là lần thứ ba tham gia mà thôi, cứ theo sát Hồ Dung tiền bối là được." Lã Hợp nói.
"Hồ Dung tiền bối?" Thẩm Lạc kinh ngạc hỏi.
"Ngươi còn không biết sao? Lần này dẫn đội chính là Hồ Dung tiền bối, chỉ cần trung thực đi theo lão, nghe lão chỉ huy làm việc, sẽ không tuỳ tiện mất mạng." Lã Hợp đầy mắt tin phục, nói.
"Vị Hồ Dung tiền bối này là ai, làm sao lợi hại như vậy?" Thẩm Lạc nghi ngờ hỏi.
"Không nên hỏi nhiều như vậy, tóm lại làm nhiệm vụ trọng yếu nhất, chớ tự coi mình thông minh, cứ nghe theo Hồ Dung tiền bối chỉ thị là được." Lã Hợp có chút không kiên nhẫn khoát tay áo, nói ra.
Trong khi hai người nói chuyện, một trước một sau bước qua bậc cửa, đi vào đại môn miếu thành hoàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.