Dịch: Vì anh vô tình
Nhóm dịch: Phàn nhân tông
"Đạo trưởng, ngài đúng là thần tiên sống, tiểu nhân trước đó không biết, mời ngài mau vào thượng tọa!" Lão thấy hỏa hoạn ở hậu viện đã được khống chế, nhẹ nhàng thở ra, sau đó vội vàng cung kính mời lão đạo áo mặc bào trắng vào cửa.
"Lão thần tiên, ngài đúng là thần thông quảng đại, tiểu nhân muốn mời người xem phong thuỷ nhà ta!"
"Đạo trưởng, con của ta sắp tham gia khoa khảo, xin ngài thay nó tính toán tương lai xem như thế nào?"
"Đạo trưởng, nữ nhi của ta năm nay đã hơn hai mươi, còn chưa xuất giá, ngài có thể tính ra lang quân như ý của nó ở nơi nào không?"
Trên mặt các khách nhân vây xem xung quanh đều hiện lên vẻ tôn sùng, chạy lại chỗ lão đạo mặc áo bào trắng, tạo thành một vòng tròn lớn ở xung quanh.
Thẩm Lạc từ trên lầu đi xuống, đặt một khối bạc nhỏ ở quầy, sải bước đi ra ngoài, cũng không có nhìn lão đạo mặc áo bào trắng kia nữa.
Hỏa hoạn vừa mới xảy ra ở hậu viện, không phải là vô cớ có. Khi lão đạo mặc áo bào trắng dùng đồng tiền xem bói, bên ngoài hậu viện có một người lấm la lấm lét cầm một đồ vật nhóm lửa ném vào đống củi kia.
Hiện tại hắn đang có việc, vô tâm để ý tới chuyện khác, dù những kẻ giang hồ chuyên lừa gạt này, cũng lười vạch trần đối phương.
Ra khỏi Hồng Hương tửu lâu, Thẩm Lạc ngay lập tức đi vào một khách sạn gần đó tìm nơi ngủ trọ.
Vào ban ngày các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610526/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.