Trong không gian màu vàng này, mặc dù Ất Mộc khí cực kỳ mỏng manh, hắn cũng có thể miễn cưỡng truyền tống.
Thẩm Lạc vừa hiển hiện thân hình, song quyền lập tức đại phóng kim quang, hư ảnh tứ long tứ tượng nổi lên, quấn quanh trên đó.
Cánh tay của hắn đột nhiên phát ra tiếng "Rắc rắc" bạo hưởng, thô to lên một vòng, như thiểm điện đánh tới phía sau tráng hán ngân giáp.
Tráng hán mặc ngân giáp cũng không quay người ứng chiến, trên lỗ chân lông ngoài thân lần nữa hiện ra vô số đồ án ngôi sao, rất nhiều ngân quang từ đó phun ra, sau đó ngưng tụ, trong chốc lát hình thành quanh người một vòng bảo hộ màu bạc như mai rùa.
Nắm đấm Thẩm Lạc đánh vào phía trên, phát ra hai tiếng nổ mạnh.
Nhưng vòng bảo hộ màu bạc chỉ hơi chớp động mấy lần, vẫn chịu đựng được quyền kình hủy núi đoạn sông này.
Thẩm Lạc giật nảy cả mình, lách mình muốn lui lại.
Nhưng khóe mắt hắn chớp động tàn ảnh, lại là khuỷu tay tráng hán mặc ngân giáp đánh trả, mang theo đạo đạo hư ảnh, đánh vào trên vai của hắn.
Một cỗ cự lực ngập trời cuốn tới, bả vai Thẩm Lạc bị đánh nát, thể nội truyền ra lốp bốp một trận loạn hưởng, hơn phân nửa xương cốt đều vỡ vụn, lần nữa bị đánh bay ra sau, giống như một bãi bùn nhão đập xuống đất.
Không đợi hắn kịp phản ứng, hai cự quyền màu bạc từ trên trời giáng xuống, che mất tầm mắt của hắn.
Trước mắt Thẩm Lạc lần nữa tối đen, sau đó phục sinh trên bậc thang ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610492/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.