Hai tay Thẩm Lạc nắm chắc thành quyền, chung quanh cánh tay ngưng tụ kim quang, hình thành hai hư ảnh chân voi như thực chất, đánh về phía trước.
"Ầm" một tiếng vang thật lớn, giống như đất bằng nổ kinh lôi.
Đao quang sáng như tuyết theo âm thanh vỡ vụn ra, nhưng hư ảnh chân voi trên tay Thẩm Lạc cũng bị chém vỡ, nắm đấm và cánh tay cũng bị vạch ra từng vết rách, máu me đầm đìa.
Bất quá hắn không để ý thương thế trên tay chút nào, tiếp tục bay nhào tới, trong nháy mắt đến trước cách Ngân Giáp Thiên Binh hơn một trượng, hai tay biến quyền thành trảo, lăng không chụp một trảo.
Hai hư ảnh vuốt rồng màu vàng lớn gần trượng nổi lên, một cái như thiểm điện bắt lấy hai thanh trường đao Ngân Giáp Thiên Binh, một mực cố định nó, còn cái kia chụp vào ngực Ngân Giáp Thiên Binh.
Song đao Thiên Binh lắc một cái, thanh âm đao minh vang lớn, hai đạo ánh đao màu trắng rét lạnh nổ bắn ra, xoay chuyển xoắn một phát, liền chém vỡ vuốt rồng màu vàng.
Nhưng hai cái vuốt rồng màu vàng này là Thẩm Lạc thi triển toàn bộ pháp lực ngưng tụ thành, uy lực không ít, Ngân Giáp Thiên Binh trảm phá được một cái, còn cái kia thì bất lực.
Chỉ thấy kim ảnh lóe lên, một vuốt rồng khác hung hăng chộp vào trên người gã.
"Xoẹt" một tiếng, Thiên Binh ngân giáp bị xé nứt, ngực xuất hiện ba vết thương sâu tới xương, thân thể bị đánh bay ra sau.
Trên chân Thẩm Lạc loé lên hào quang ánh trăng, thân hình thoắt một cái biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610490/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.