Thanh âm không lớn, Thẩm Lạc lại kêu lên một tiếng đau đớn, ngực phảng phất bị trọng chùy đánh trúng, cực kỳ khó chịu, dòng nước dưới chân cũng ầm vang tứ tán.
Mất đi chống đỡ, thân hình của hắn cũng từ không trung rơi thẳng xuống.
Vào thời khắc này, một đạo kim quang thô to từ trên trời giáng xuống, nhanh như sao băng bắn tới hắn.
Một cỗ lực lượng vô cùng to lớn phá không lao đến, rơi trên người hắn, khiến cho toàn thân hắn động đậy cũng dị thường khó khăn.
Trong lòng Thẩm Lạc run lên, không nói hai lời cuồng thúc thể nội pháp lực, song quyền đánh một kích về phía kim quang đang bắn xuống.
Nhưng tốc độ kim quang giữa không trung bắn xuống quá nhanh, song quyền hắn chưa triệt để đánh trúng, kim quang đã đánh vào trên người hắn, đánh hắn văng xuống mặt đất phía dưới.
"Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn, mặt đất quay cuồng khói bụi, vô số bụi đất tung bay, mặt đất thình lình bị đánh ra một cái hố to cháy đen lớn hơn mười trượng.
Thẩm Lạc không thấy tăm hơi, sống chết không rõ.
Giữa không trung loé lên kim quang, lại có một đạo kim quang càng to lớn hơn rơi xuống, tiếp tục đánh tới hố to.
"Thiên Diêm lão tổ, ngươi thực có can đảm xuất thủ!" Bầu trời một bên khác chấn động ù ù, lại có một thanh âm truyền đến, nghe là một lão giả.
Lời còn chưa dứt, một đạo cầu vồng màu xanh lá từ đằng xa bay đến, tốc độ cũng nhanh kinh người, trước một khắc vẫn còn ngoài mấy trăm trượng, sau một khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610433/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.