Sau đó, các tỳ nữ nhao nhao rời đi, chỉ có Bạch Tiêu Vân lưu lại. Y mang đến cho Thẩm Lạc một lệnh bài khách khanh cao đẳng, cùng hai mươi tiên ngọc làm lễ.
"Phụ thân nói, lệnh bài đã sớm muốn cho ngươi, chỉ là không hợp quy củ trong phủ, sợ đưa tới cho ngươi phiền toái không cần thiết. Bây giờ Thẩm đại ca đã là tu sĩ Tích Cốc kỳ, đã hợp tình hợp lý. Hai mươi tiên ngọc này là cá nhân phụ thân tặng lễ cho ngươi, ngoài ra làm khách khanh cao đẳng Bạch phủ còn được tặng lễ vật là hai mươi viên tiên ngọc, bất quá trong phủ sẽ đưa tới sau." Bạch Tiêu Vân nhìn Thẩm Lạc, trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái, nói.
"Trở về cám ơn gia chủ giúp ta một tiếng, qua hai ngày nữa ta sẽ tự mình đến cám ơn." Thẩm Lạc cười cười, nói.
"Cái này nói sau đi, hắc hắc. Thẩm đại ca, ngươi nói với ta một chút, ngươi làm thế nào trong thời gian ngắn như vậy tu luyện tới Tích Cốc kỳ? Một năm qua, ta khó khăn lắm mới tu luyện tới Luyện Khí kỳ tầng ba mà thôi." Trong mắt Bạch Tiêu Vân loé lên vẻ hiếu kỳ, hỏi.
"Phải thật chăm chỉ." Thẩm Lạc nghe vậy, từ chối cho ý kiến nói.
"Thật sao?" Bạch Tiêu Vân nhíu mày lại, hỏi.
"Thật." Thẩm Lạc khẳng định.
"Nếu vậy, Thẩm đại ca ngươi cũng quá lừa người đi . . ." Bạch Tiêu Vân thất vọng nói.
Nói xong, thần sắc của y có chút ảm đạm, lộ ra vẻ có bầu tâm sự.
"Thế nào?" Thẩm Lạc thấy thế, nhíu mày hỏi.
"Thẩm đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610412/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.