Ngay thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, chẳng biết từ đâu bay vụt tới hơn mười đạo Tiểu Lôi phù bắn về phía Cương Thi lông đỏ và đỉnh đầu của Bạch Cốt Khô Lâu. Nhưng gần một nửa phù lục không thể kích phát thành công.
Theo sau đó là hai tiếng sấm sét "Ầm ầm" nổ vang giữa sơn cốc, lập tức bảy tám đạo lôi điện đan xen nhau cùng đánh thẳng lên đỉnh đầu của Cương Thi lông đỏ và Bạch Cốt Khô Lâu.
Thân hình cả hai đều cứng đờ, các động tác công kích cũng bị trì trệ, ngừng lại giữa không trung.
Bạch Hạc Thành sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế, cầm lấy trường thương dùng hết sức đâm xuyên qua đầu của Cương Thi lông đỏ.
"Khanh khách..."
Trong miệng Cương thi lông đỏ liên tiếp phát ra tiếng kêu kỳ quái, một luồng khói đen nương theo vết thương trên mặt phiêu tán ra ngoài.
Ở bên kia, Tạ Vũ Hân cũng nhanh chóng nắm lấy thời cơ, đánh một đạo hồng quang phương ấn vào chính giữa mi tâm Bạch Cốt Khô Lâu. Vị trí đó bổng xuất hiện một ánh lửa màu đỏ sẫm, chỉ nghe "Phanh" một cái, đầu của Bạch Cốt Khô Lâu đã bị nổ thành bột mịn. Ma khí ở bên trong Khô Lâu và u lục Quỷ Hỏa đều cùng một loại bạch ngọcc sách. Khi luồng ma khí phân tán, thân thể của Bạch Cốt Khô Lâu cũng tán thành một đống xương trắng, rơi đầy trên đất.
Khắp người Tạ Vũ Hân đều là thương tích, cố gắng ngồi dậy liếc mắt nhìn về phía vách núi. Chỉ thấy ở cửa hang động, Thẩm Lạc tay vịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610389/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.