Thẩm Lạc đưa tay tiếp nhận hộp ngọc, sau khi mở ra, chỉ thấy trong hộp nằm một mảnh gỗ màu đỏ dài hơn một xích, mộc văn tinh tế tỉ mỉ, bề ngoài tản mát ra ánh sáng màu đỏ như hoả diễm, đồng thời một cỗ nhiệt độ cực nóng đập vào mặt.
"Đúng là Hỏa Lân Mộc! Đa tạ." Thẩm Lạc cười cảm ơn một tiếng.
"Những thứ này đều là ngài nên được đấy. Không biết kế tiếp Thẩm Khách khanh có tính làm nhiệm vụ nào không? Tại hạ có thể đề cử thay một chút." Trung niên nam tử cười hỏi thăm.
"Tạm thời chưa được, ta có chút chuyện cần phải xử lý." Thẩm Lạc lắc đầu nói.
Quan phủ tuyên bố nhiệm vụ bắt quỷ tuy rằng thù lao phong phú, nhưng thứ nhất hiện tại tạm thời hắn không thiếu tiên ngọc. Thứ hai tu vi hắn quá thấp, mặc dù có Lạc Lôi Phù trên thân, chấp hành nhiệm vụ vẫn như cũ mạo hiểm không nhỏ, chẳng bằng dĩ dật đãi lao (*dùng khỏe ứng mệt),vừa đóng cửa tu luyện, vừa chuyên tâm chờ đợi Mã Diện triệu hoán mới ổn thỏa.
Theo hắn phỏng đoán, Câu Hồn Mã Diện muốn hắn làm việc, hơn phân nửa cũng là chuyện quan phủ muốn xua đuổi quỷ, cả hai cũng không xung đột gì.
Trên mặt trung niên nam tử hiện lên vẻ thất vọng, cũng không nói gì, rất nhanh cáo từ ly khai.
"Bạch gia tựa hồ rất muốn những Khách khanh chúng ta làm nhiều nhiệm vụ một chút, xem ra lần này quan phủ ban phát nhiệm vụ xua đuổi quỷ, chỉ sợ trong đó còn liên quan đến những thứ khác." Thẩm Lạc trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610373/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.