"Thẩm Lạc, ngươi có thể thẳng thắn nói thật như vậy, chuyện này cũng đủ để cho ta vui lòng, chỉ là ta không thể đáp ứng ngươi." Trong mắt Bạch Tiêu Thiên lóe lên vẻ vui mừng, nói.
"Tại sao?" Thẩm Lạc ngạc nhiên hỏi.
"Lúc trước lão tổ xin cho ta cơ hội bái nhập Hóa Sinh tự, qua một đoạn thời gian ta sẽ khởi hành rời Kiến Nghiệp thành rồi." Ánh mắt Bạch Tiêu Thiên nhìn về phía ngoài cửa sổ, chậm rãi nói.
"Hóa Sinh tự?"
Thẩm Lạc nghe cái tên này, cảm thấy tựa hồ có chút quen thuộc, hồi tưởng một chút liền nhớ lại.
Lúc trước trong Tàng Thư các ở Phương Thốn sơn, hắn đã từng thấy qua một chỗ liên quan tới Hóa Sinh tự, ngữ điệu có chút khen ngợi nơi đó.
"Ngươi cũng nghe qua nơi này?" Bạch Tiêu Thiên hỏi.
"Nghe qua một chút, đây chính là đại tông tu tiên ở cảnh nội Đại Đường. Lấy tư chất ngươi, nếu có thể nhập môn này, về sau tất nhiên có nhiều đất dụng võ." Thẩm Lạc từ đáy lòng cao hứng nói.
"Một khi bái nhập Hóa Sinh tự, sẽ không thể trở thành truyền nhân Tiểu Mao Sơn nhất mạch, cho nên chuyện kế thừa Thuần Dương Bảo Điển và trùng kiến Xuân Thu quan ta không thể đáp ứng." Bạch Tiêu Thiên thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Thẩm Lạc, trầm giọng nói.
"Nếu có thể bái nhập sơn môn như thế, nhất định lấy được công pháp tu hành cao thâm hơn, bỏ lỡ một bộ Thuần Dương Bảo Điển cũng không coi vào đâu. Như vậy cũng tốt, ngươi ta còn có thể sống chung mấy ngày, chờ ngươi khởi hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610353/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.