🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Nghĩ gì mà mất hồn thế?" Bạch Tiêu Thiên thấy vậy, mở miệng cắt ngang suy nghĩ của hắn.

"Không có gì, giấc mộng này quá chân thực, trong lúc nhất thời còn chưa thoát ra được." Thẩm Lạc nửa thật nửa giả trả lời.

"Được rồi, đừng suy nghĩ nữa, trước đi rửa mặt một chút, sau đó ăn xong điểm tâm, ta dẫn ngươi đi Kiến Nghiệp thành hảo hảo dạo chơi." Bạch Tiêu Thiên vỗ vai hắn, vừa cười vừa nói.

Thẩm Lạc vốn không muốn ra cửa, mà muốn ở lại trong phòng thử tu tập một chút công pháp học được trong mộng. Nhưng thấy Bạch Tiêu Thiên thịnh tình như thế, cũng không nên làm gã mất hứng, liền gật đầu đáp ứng.

Thế là dùng cơm xong, Bạch Tiêu Thiên mang theo Thẩm Lạc ra cửa, đồng hành còn có Lục Tụ nha đầu nhí nha nhí nhảnh kia.

Đi dạo này hết gần nửa ngày, Lục Tụ nha đầu kia đơn giản so với Bạch Tiêu Thiên càng giống chủ nhân đãi khách hơn, tất cả chỗ ăn ngon chơi tốt tại Kiến Nghiệp thành nàng thuộc như lòng bàn tay, dẫn hai người du lãm qua từng nơi.

Thẩm Lạc nhìn bốn bề phồn hoa thịnh cảnh, không nhịn được nghĩ đến phụ tử Vu Mông Vu Diễm liều chết bảo vệ Phượng Trì thành, nhớ tới lúc trước vừa mới rời Trường Thọ thôn và Phương Thốn sơn.

Hắn biết rõ lúc ma kiếp giáng lâm, bất luận phồn hoa vinh thịnh gì đều chỉ là mộng ảo bọt nước, trong lòng lần đầu sinh ra suy nghĩ làm sao chống lại ma kiếp.

Chỉ là, ngay cả Phương Thốn sơn là tông môn Tiên gia căn cơ thâm hậu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610339/chuong-209.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.