Hắn nhắm mắt hồi lâu rồi mở ra, bắt đầu đặt bút vẽ phù.
Lần này hắn không bức ép nghịch lại lực lượng của cái phù này, mà thử dùng chính lực lượng này vẽ phù.
Từng đạo phù văn nhanh chóng tuôn ra, rất nhanh đã vẽ xong phù văn của phi hành phù.
Tiếng “vù vù” vang lên, một tầng bạch quang lộ ra từ trong phù văn.
"Cuối cùng cũng xong một cái!"
Thẩm Lạc thở phào một cái, nhanh chóng cầm Luyện Phù Lô và đám tài liệu còn chưa phân rõ ra cất hết vào không gian của Thất Tinh Bút, hào hứng chạy ra sân.
Lúc này sắc trời đã sáng rõ, mưa lớn đã tạnh, trời trong hơn nhiều so với ngày thường.
Thẩm Lạc dùng hai ngón tay kẹp Phi Hành Phù đưa trước người, tay kia niệm pháp quyết.
Lập tức phù văn bên ngoài Phi Hành Phù sáng ngời ánh xanh, ngón tay hắn buông ra, phù lục "vù" một tiếng dán vào ngực hắn, nhanh chóng hút vào.
Một tầng ánh xanh nhạt tản ra từ phù lục, bao lấy người hắn.
Thẩm Lạc chỉ thấy cả người mình trở nên nhẹ hơn, chân điểm khẽ một cái, người đã bay vọt ra trước, nhẹ nhàng vượt qua tường viện, lao tới trước khoảng vài chục trượng mới rơi xuống đất.
Dưới chân hắn điểm thêm một cái, cả người tiếp tục vọt đi, mọi thứ xung quanh nhanh chóng lùi lại, nhanh hơn gấp vài lần so với thi triển Truy Phong Bộ.
Hơn nữa nó khác với thi triển thân pháp, lao nhanh lúc này chỉ tiêu tốn lực lượng Phi Hành Phù. Thể lực không chịu áp lực, đương nhiên không xuất hiện tình trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610324/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.