"Chạy đi đâu!" Thẩm Lạc quát lớn một tiếng, thôi động Tị Thủy Quyết đuổi sát theo.
Hắn toàn lực vận chuyển Tị Thủy Quyết đi đường, tốc độ cực nhanh, cũng không bị Mỹ Nhân Xà vứt bỏ.
Chùy Đầu vốn là thuỷ duệ Đông Hải, lại thuộc thuỷ tính, đuôi tôm sau lưng vẫy không ngừng, tốc độ so với Thẩm Lạc chỉ nhanh hơn chứ không chậm, cũng đuổi theo không thôi.
Mỹ Nhân Xà thấy hai người đuổi đến càng khẩn trương, một đôi mắt rắn kinh nghi bất định, thân hình bỗng nhiên phóng lên không rời mặt nước, đuôi rắn quét quang trái phải trên mặt nước, bổ ra một đạo bọt nước màu trắng, cực tốc chạy về phía trước.
Thẩm Lạc dựa theo vết nước chập chờn trên đỉnh đầu đuổi theo, không bao lâu, thân hình cũng xông ra mặt nước, liền thấy bốn phía là dãy núi bao quanh, hơi nước tràn ngập, rõ ràng là đang ở trong một hồ nước nho nhỏ thuộc khe núi.
Mà Mỹ Nhân Xà kia xuyên thẳng qua sương mù trên mặt hồ, thẳng đến một vách núi màu xanh biếc, phía dưới vách đá kia thình lình có một hang động đen kịt cao cỡ một người.
"Hang ổ!" Ánh mắt Thẩm Lạc bỗng nhiên co rụt lại, tiếp đó trong miệng hét lớn một tiếng: "Yêu nghiệt, chạy đâu!"
Nói xong, cổ tay hắn chuyển một cái, bỗng nhiên đẩy ra phía trước một chưởng, triển khai toàn bộ pháp lực, ngự thủy thuật thôi động đến cực hạn.
Cả hồ nhỏ trong nháy mắt nhấc lên kinh đào hải lãng, một cơn sóng cao khoảng mười trượng tranh nhau lao thẳng tới phía Mỹ Nhân Xà, phảng phất như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610291/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.