“Giết, giữ vững cửa thành!” 
Vu Mông thấy tình huống như vậy, lập tức vung tay hô lớn, đoạn toan dẫn mọi người chạy về phía cửa thành. 
Đúng lúc này, một bóng đen bất ngờ từ trên cao, kéo theo cuồng phong nặng nề nện xuống. 
“Mau tản ra!” 
Vu Mông quát lớn một tiếng đồng thời nhảy sang phía bên trái. 
Thẩm Lạc đổ người, vặn mình lăn sang một bên, vừa khít tránh thoát đượ, đồng thời nắm chặt tấm Tiểu Lôi phù mới chế trong tay. 
Có điều bóng đen kia đến quá nhanh khiến một số người không kịp né tránh. 
Một hồi những tiếng xương cốt vỡ nát vang lên, nhưng người bị nện miệng phun máu tươi, chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết rồi hôn mê không rõ sống chết. 
Bóng đen từ trên trời giáng xuống kia chính là một con sói đen cực lớn. Nó trở mình bò dậy, một chân nó đã gãy, treo lủng lẳng trên người theo một góc độ kì dị, chỗ chân gãy da bị xé toạc để lộ ra xương đùi trắng hếu. 
Nhưng nó hệt như không cảm thấy đau đớn, lập tức lại đạp mạnh chân sau xuống mặt đất, hung hăng lao vào đám người xung quanh, động tác không thấy giảm đi mấy. 
Một nam tử trung niên ở gần nó không kịp né tránh, bị sói đen cắn một cái vào cổ họng. 
“A…” Tiếng kêu thảm thiết vừa vang lên đã liền ngưng bặt. 
Máu tươi từ trong miệng sói ào ào chảy ra, thân thể người nọ giãy giụa mấy cái rồi ngừng lại, hiển nhiên là không sống nổi nữa. Vu Mông ở ngay gần con sói đen, tận mắt thấy cảnh này, mày hổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610167/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.