Bé gái sững sờ đứng tại chỗ, sau đó cô bé nhìn đôi bàn tay trống rỗng của mình, trợn trừng mắt.
"Ôi. . ."
Bỗng nhiên cạnh đó vang lên tiếng rên rỉ, chính là âm thanh của ông lão đang nằm trên giường, sau khi kêu lên, lão thở mạnh ra một hơi.
Bé gái nghe được động tĩnh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra thần sắc mừng rỡ, dùng cả tay lẫn chân nhanh chóng bò tới cạnh giường.
Mí mắt của lão khẽ nhúc nhích, sau đó lão chậm rãi mở mắt ra.
. . .
Một đêm trôi qua rất nhanh, phía chân trời ánh sáng le lói chiếu rọi khắp nơi, vầng mặt trời đỏ ửng bắt đầu nhô lên cao, mưa to gió lớn tàn phá bên ngoài đã biến mất….
Cửa phòng kêu "két.." một tiếng, sau đó mở ra.
Ánh nắng ấm áp chiếu vào, bên ngoài trời quang mây tạnh, sương mù quanh sơn thôn đã tản đi hơn phân nửa, chỉ còn một chút sương trắng vẫn lờ mờ ở chân trời xa.
Bé gái đã thay đổi y phục, cô mặc một chiếc váy đỏ hơi bạc màu dường như bởi vì đã giặt đi giặt lại quá nhiều lần, lưng cô bé đeo một cái túi chi chít mảnh vá, cô bé dìu dắt ông lão kia, chậm rãi đi ra.
Ông lão mặc một bộ áo dài màu xám cũ nát, khí sắc so với đêm qua đã khá hơn một chút, nhưng hành động vẫn hơi khó khăn, lão chống cây quải trượng nhẵn bóng trong tay xuống đất, bước từng bước về phía trước.
Hai người ra khỏi cửa, đi về phía cổng thôn.
Thân thể của ông lão dường như cực kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610150/chuong-20.html