Phủ Hoàng Trừng.
Bầu không khí nội đường âm u, Hoàng Trừng ngồi ở chủ vị, lưng vốn thẳng tắp giờ còng xuống, nhìn già nua đi hẳn. Hoàng trừng nắm lấy tay ghế bành, ho khan một trận.
Bạo Chiêu và Hoàng Quan ngồi dưới, thấy Hoàng Trừng không lấy lại được tinh thần, nhất thời chua xót.
Trầm mặc thật lâu, Hoàng Trừng khẽ nhíu lông mày, hắn thở dài, tiêu điều nói:
- Hai vị, lão phu ba ngày sau rời kinh, kinh sư nhờ hai vị trông coi, năm nay nên xử sự khiêm tốn hơn...
Lời còn chưa dứt, Hoàng Trừng vội vàng im lặng.
Phố phường vẫn đồn đại Hoàng Trừng hắn muốn hiếp thiên tử chiếm quyền, miẹng đời đáng sợ, đừng vì thiên tử còn nhỏ mà coi thường lời này.
Hai người kia cũng nghe hiểu, cùng thở dài, không lên tiếng.
Hoàng Trừng tự giễu:
- Lão phu năm Hồng Vũ thứ mười tám đỗ thám hoa nhập sĩ lên kim điện, phụ tá tiên đế mười ba năm. Không ngờ ngày nay tân quân lên ngôi, trong triều gian thần nắm quyền, hùng tâm diệt gian thần chưa làm được đã bị lời đồn đại khiến không thể không tạm rời xa triều đình...
Hoàng Quan thở dài:
- Lão đại nhân xưa nay đối với phiên vương rất kiêng kị, toàn triều đều biết. Nay Yến vương thế lớn, dã tâm rõ ràng, ngài đi Bắc Bình cần phải cẩn thận hơn.
Hoàng Trừng ha ha cười:
- Cẩn thận cái gì? Xưa nay tà không thắng chính, lão phu đường đường là khâm sai triều đình, Yến vương hắn dù không phục chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935618/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.