Mọi người lần lượt cáo từ, chuyến này tới đây coi như không tệ, không chỉ tạo thành liên minh gian thần, còn thu được tiền tài không ít, hảo cảm đối với Tiêu Phàm cũng tăng không ít.
Tiêu Phàm tiễn mọi người tới cửa, mặt tươi cười nhìn bóng lưng họ khuất dần.
Chỉ cần có thể thỏa mãn những thứ họ muốn thì liên minh này sẽ hoạt động bền vững.
Ngày Chu Nguyên Chương băng hà không còn xa, lúc này không mau chóng gây dựng thế lực thì Hoàng Trừng ắt không bỏ qua cho mình.
Trên chiến trường binh sĩ giết được kẻ địch cũng phải đánh đổi bằng mồ hôi xương máu, thế nhưng văn nhân muốn giết người thì chỉ cần một bản tấu chương là giết cả nhà người ta rồi.
Từ hôm nay trở đi Tiêu Phàm rốt cuộc có thể nhẹ nhõm một chút, từ nay hắn không còn lẻ loi đơn độc nữa, hắn có Chu Doãn Văn, có đồng minh, mặc dù đồng minh này không quá tin cậy, nhưng ít nhất trước khi tân hoàng đăng cơ họ sẽ không phản bội lại hắn.
Tiếp theo phải củng cố sức mạnh của liên minh, củng cố chỉ có hai dạng, tiền bạc và quyền lực.
Tiêu Phàm đứng ở cửa một hồi lâu mới xoay người trở lại.
Trong có Hoàng Trừng, ngoài có Yến vương Chu Lệ, cái triều đại này thật không dễ sống...
Lúc về tới hậu viện thì đã là hoàng hôn, tà dương chiếu lên ô cửa sổ, khiến căn phòng tân hôn thêm phần ấm cúng.
Tiêu Phàm đầu vẫn nghĩ tới truyện triều chính, bất giác bước vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935581/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.