Nghi tân kim sách đã ban, dưới ánh mắt Chu Nguyên Chương vừa hận vừa giận chăm chú nhìn, Tiêu Phàm kiên trì bái ba lạy, sau đó xuân phong đắc ý đi về Chiêu Nhân cung.
Nhân sinh đắc ý sự, đề tên bảng vàng, này... Tiêu Phàm có vẻ như đã trải qua, ít nhất trước mắt hắn xuất thân là đồng tiến sĩ, dù thân phận này là do Chu Nguyên Chương ban cho, nhưng ngự ban cũng là thân phận a.
Còn một chuyện đắc ý nữa là tối nay có thể động phòng hoa chúc.
Tiêu Phàm tâm tình kích động, cái mũ xử nam đáng xấu hổ treo lên đầu hắn hai kiếp làm người, đêm nay phải rửa bỏ sỉ nhục hai kiếp, dâng hiến toàn bộ tích tụ hơn bốn mươi năm hai đời người cộng lại cho Giang Đô.
Mọi người vây quanh Tiêu Phàm, đoàn người trùng trùng điệp điệp đi vào trước Chiêu Nhân cung.
Cung điện thường ngày nghiêm trang tới mức nặng nề hôm nay khoác lên lớp lụa hồng thập phần hoan hỉ, mười mấy hoạn quan cung nữ đứng chờ trước cửa cung, mỉm cười chúc phúc, đầy thiện ý nhìn Tiêu Phàm.
Giang Đô quận chúa tính tình dịu dàng ôn nhi, đối với cung nhân nhân hậu tử tế, cho nên trong cung hoạn quan cung nữ thập phần hảo với vị trưởng tôn nữ thiên gia này. Hôm nay quận chúa xuất giá, yêu ai yêu cả đường đi nên nhóm cung nhân thật tình chúc phúc, ánh mắt nhìn Tiêu Phàm cũng đầy hảo cảm.
Tiêu Phàm tiêu sái lỗi lạc tiến tới gần Chiêu Nhân cung, mặt lúc nào cũng lộ ra nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935573/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.