🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Yến Vương rời kinh khiến cảm giác nguy cơ trong lòng Tiêu Phàm ngày càng trầm trọng.



Người khác có lẽ không coi việc Yến Vương rời đi là gì, từ bề ngoài nhìn vào, Yến vương là hoàng tử, Bắc Bình lại là đất phong của hắn, đất phong của hắn bị Thát tử vây khốn, Yến vương lãnh binh chống lại Thát tử là điều đương nhiên.



Nhưng Tiêu Phàm từ đó nhìn ra thông tin.



Chu Lệ đi rồi, sau này không còn gì ước thúc, Chu Nguyên Chương già nua nhiều bệnh, trong vòng một năm sẽ băng hà, hậu quả thả hổ về núi sẽ thấy ngay. Hai năm sau Chu Lệ khởi binh, lấy cờ hiệu "Tĩnh Nan" công nhiên mưu phản soán nghịch.



Theo người xuyên việt như Tiêu Phàm thấy, lịch sử có lẽ có thay đổi nho nhỏ nhưng mà đại xu thế cùng hướng đi căn bản là không thay đổi.



Nên phải chết là sẽ chết, nên tạo phản sẽ tạo phản, như vậy thì tân hoàng sẽ đánh mất ngôi vị hoàng đế sao?



Tiêu Phàm vì Chu Doãn Văn mà nặng nề một bầu tâm sự.



Hắn không muốn nhìn thấy kết cục này, có lẽ Chu Lệ quả thật thích hợp làm hoàng đế hơn Chu Doãn Văn, trong lịch sử Minh Thành Tổ vô luận thành tựu về văn hoá giáo dục hay là võ công cũng đều là một người xuất sắc, so với Kiến Văn hoàng đế trốn chạy cả đời không rõ nơi hạ lạc thì tốt hơn rất nhiều.



Thứ Tiêu Phàm không muốn thấy nhất là cảnh Chu Lệ đoạt giang sơn của Chu Doãn Văn bởi vì Chu Doãn Văn là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935570/chuong-157.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đại Minh Vương Hầu
Chương 157: Gặp lại Oanh nhi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.