- Cả hai đủ rồi!
Lưu Tam Ngô bạo, hắn mạnh mẽ đập bàn đứng lên run run chỉ vào Tiêu Phàm:
- Các ngươi coi lão phu là gì? Khinh người quá đáng!
Giang Đô quận chúa xinh đẹp thè lưỡi ra, khôi phục vẻ dịu dàng ít nói, giống như hài tử làm sai, gương mặt xinh đẹp đỏ lên ngồi yên trên ghế.
Tiêu Phàm tâm tình tốt khuyên nhủ:
- Lưu lão huynh, già rồi phải tránh nóng nảy sinh bệnh.
- Ngươi câm miệng! Tiêu đại nhân, ngươi chưa được lão phu cho phép, tự ý xông vào phủ lão phu, ngươi có ý gì?
Tiêu Phàm vô tội chỉ ra phía sau:
- Cửa nhà ngươi không đóng
- Ngươi!
Lưu Tam Ngô không khỏi chán nản, run rẩy nửa ngày, tức giận hừ:
- Lão phu tính sổ ngươi sau
Nói xong Lưu Tam Ngô quay đầu nói với Giang Đô quận chúa:
- Quận chúa điện hạ, việc ngài nhờ thứ cho lão phu bất lực, điện hạ mời về đi.
Giang Đô quận chúa khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy thất vọng, ngẩng đầu không để ý nhìn Tiêu Phàm, ánh mắt u oán cùng cực.
- Lưu đại nhân, ngươi có thể suy nghĩ lại một lần? Việc này quan hệ đến tính mạng của rất nhiều người, Lưu đại nhân xin hãy vì cha mẹ thê nhi những người này mà suy nghĩ lại.
Lưu Tam Ngô vẻ mặt kiên quyết nói:
- Quận chúa không cần nhiều lời. Lão phu tâm ý đã quyết, tuyệt đối không thể sửa! Năm đó phương thức thi ba tràng là do lão phu sở định vì bệ hạ, lão phu há có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935468/chuong-110-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.